“Thật đáng tiếc, không cách nào chen chân vào được.” Tư Mã Tiếu sắc mặt tiếc nuối nhét bánh vào miệng, chẳng buồn để ý tới vụn rơi khắp nơi, miệng hàm hồ: “Này, huynh có hiểu nỗi đau của đệ không đấy? Đám người này khai chiến đánh nhau vui vẻ vậy, ta lại phải ở đây chơi với mấy lão già, mấy tên thiếu gia. Trời ơi, sao muốn làm chút việc cũng khó như vậy?”
Thu Chi Quân không buồn để ý tới hắn, lẩm bẩm: “Chi thứ hai phòng thứ nhất cũng đồng ý giao quyền lợi ra, các trưởng lão cũng cho rằng thế cục rung chuyển, Tư Mã gia cần một gia chủ xuất sắc hơn để ứng đối với cục diện rắc rối phức tạp trước mắt.”
Tư Mã Tiếu vui mừng ra mặt, hài lòng đứng dậy vỗ tay: “Cuối cùng cũng coi như nghe được tin tốt.”
Gương mặt vui đùa kia đột nhiên trở nên sắc bén, ngay cả nụ cười bên khóe miệng cũng như ánh đao: “Vậy kế hoạch chúng ta chuẩn bị có thể bắt đầu thực thi rồi.”
Thu Chi Quân không nói gì.
Có lúc, hắn lại cảm thấy tiểu sư đệ đúng là ma quỷ.
Mình coi như lưỡi liêm đao dính máu trên tay hắn vậy, Thu Chi Quân tự giễu trong lòng, hắn gật đầu: “Thời cơ không tệ.”
Vậy hãy để nó thấm đãm máu đi.
Ander Lena không có nhiều sự lựa chọn, viện quân từ chòm Sư Tử không tới, giờ chòm Tiên Nữ lại không đề phòng. Binh đoàn Cao Nguyên của phụ thân cũng gặp phiền phức, vừa trải qua một hồi nổi loạn, kẻ phản bội đã khai ra kẻ bày mưu trong bóng tối là người của võ hội Quang Minh. Lần nổi loạn này khiến binh đoàn tổn thất cực lớn, binh đoàn không thể không dừng lại ổn định cục diện.
Ander Lena đột nhiên hoài niệm “chủ nhân” thần bí kia, nếu y có mặt nàng căn bản không cần lo lắng vấn đề an toàn. Không riêng gì an toàn, nàng gần như không cần lo lắng bất cứ vấn đề gì, chỉ cần nghe theo lệnh của y đi làm là được.
Trên cõi đời này còn có người lợi hại hơn y sao?
Ander Lena cảm thấy không có.
Có điều giờ đây nàng biết mình cần phải chống đỡ, cho dù phải dùng cách gì.
Vừa bước vào cửa, thấy ba người, Ander Lena lập tức hành lễ; “Cám ơn ba vị ra tay giúp đỡ, Ander Lena vô cùng cảm kích!”
Hạc khom người hành lễ: “Ngài khách khí quá.”
Chuyện thế này để hắn làm là tốt nhất.
Ander Lena lúc này mới chăm chú quan sát ba người trước mắt, hai mắt không khỏi sáng lên. Khí chất ba người không giống nhau, mỗi người có đặc điểm riêng. Hạc toàn thân áo đen, ôn hòa lịch sự, cảm giác hào hoa phong nhã, khiến người ta bất giác thân thiết. Lăng Húc áo bào trắng như tuyết, ánh mắt sắc bén, khí thế hào hùng. Trong ba người, tướng mạo Đường Thiên bình thường nhất, dáng vẻ cũng bình thường nhất, hết nhìn đông lại nhìn tây, cực kỳ tò mò.
Nếu chỉ có như vậy chắc chắn không thể khiến người ta chú ý, nhưng trên người ba người treo đầy Ngân Bảo Bình, bộ dáng kỳ quái vô cùng.
Ander Lena lắc đầu: “Nếu không nhờ ba vị, hôm nay chắc liên minh thương hội của ta phải đóng cửa rồi.”
“Các ngươi đắc tội võ hội Quang Minh ư?” Đường Thiên tò mò hỏi.
“Đúng vậy, chúng ta đã tuyên chiến với võ hội Quang Minh.” Ander Lena không giấu diếm, thuật lại những chuyện xảy ra.
Đường Thiên oán hận: “Võ hội Quang Minh quả nhiên không phải người tốt!”
“Một thương đâm chết.” Lăng Húc lạnh lùng nói.
Hạc không tỏ ý kiến, đầu óc của hắn lợi hại hơn hai người khác nhiều, không đánh giá, mỉm cười nói: “Chúng ta cũng không nghĩ sẽ gặp phải chuyện này. Lần này tới đây mục đích chủ yếu của chúng ta là xử lý vài thứ trên người.”
Ander Lena vội vàng nói: “Không thành vấn đề!”
Nàngq uay người lại dặn dò vài câu, một lát sau, một người hầu nâng khay cùng một ông lão tới trước mặt ba người.
“Chỉ là chút tâm ý, không đủ thể hiện lòng thành, kính mong ba quý khách đừng cự tuyệt.”
Mở nắp khay, một đống nhỏ đá ngôi sao sáng lấp lánh xuất hiện trước mặt ba người, sóng năng lượng đậm đạc lập tức tràn ngập gian phòng.
“Đá ngôi sao cấp tám!” Ba người không khỏi giật mình.
Thường các thương hội không bán đá ngôi sao cấp tám, giá của nó thật quá cao. Mỗi viên đá ngôi sao cấp bảy cần năm trăm ngàn tinh tệ, về phần đá ngôi sao cấp tám là hai triệu một viên.
Trong khay có khoảng ba mươi viên đá ngôi sao cấp tám, cũng là sáu mươi triệu tinh tệ.
“Tâm ý của ngài chúng ta chân thành nghi nhớ, còn về chỗ đá ngôi sao này thật quá quý giá. Chỉ là chuyện nhỏ, xin đừng để tâm.” Giọng điệu của Hạc ôn nhu thế nhưng trong vẻ ôn nhu ẩn chứa kiên quyết, khiến Ander Lena cũng bất ngờ.
Ander Lena suy nghĩ một chút rồi thành khẩn nói: “Với ta mà nói, ba mươi viên đá ngôi sao cấp tám cũng không coi là nhiều. Ba vị giúp ta hóa giải nguy cơ, cứu vãn tổn thất, sáu mươi triệu nào có đáng chi so với việc này. Ta không biết nên làm gì báo đám ba vị, nếu lần này ta thất bại, những của cải này cũng không thuộc vệ ta. Nếu ta thành công, sáu mươi triệu cũng đâu là gì? Mong ba quý khách vui lòng nhận giúp!”
Ander Lena đứng dậy, sắc mặt trang trogj thi lễ với ba người.
Hạc thấy Ander Lena nói vậy cũng không kiên trì, Lăng Húc thì hoàn toàn không để ý.
“Vậy nhận thôi.” Đường Thiên mặt mày hớn hở nhét đống đá ngôi sao cấp tám vào trong lòng.
Hạc lấy một thi thể tinh hồn thú ra: “Chúng ta định nhờ các vị xem qua, thi thể tinh hồn thú này các vị có thu mua không?”
Vừa thấy thi thể tinh hồn thú trong tay Hạc, ông lão bật thốt lên: “Thú năng lượng!’
“Thú năng lượng?” Đường Thiên và Lăng Húc cùng ngạc nhiên.
Hạc sắc mặt kinh ngạc: “Đây là thú năng lượng?”
“Mau mau mau! Mau mang hòm đông lạnh tới! Sao các người lại chà đạp thú năng lượng như vậy?” Ông lão vừa chỉ huy người dưới lấy hòm đông lạnh vừa oán hận nói.
Đường Thiên và Lăng Húc cùng quay sang trừng mắt nhìn Hạc.
Hạc giải thích: “Ta cũng chỉ đọc được trong sách thôi. Thú năng lượng là một loại tinh hồn thú rất đặc thù, nó được thai nghén tại nơi năng lượng đậm đặc, thân thể nó rất gần với năng lượng thuần túy, công dụng rộng rãi, ta chỉ biết có thế.”
Một lát sau, một bà lão đeo tạp dề màu nâu vội vã chạy tới.
Người còn chưa tới, giọng nói cao vút của bà lão đã vang vọng: “Có người bắt được thú năng lượng à? Ở đâu ở đâu?”
Lão phu nhân vừa vào cửa đã bị thi thể thú năng lượng đặt trong hòm đông lạnh thu hút, bước thẳng tới, vô cùng kích động :”Thú năng lượng! Quả nhiên là thú năng lượng!”
“Ha ha, bà già chết tiệt kia, ngươi cũng tới rồi!” Ông lão cười nói.
“Lắm lời!” Bà lão liếc xéo ông lão một cái: “Có thú năng lượng, bà già này có thể không tới sao? Đưa đây, để ta xem xem, tốt, tốt lắm, tuổi thọ đủ lâu! Tấm da này hoàn toàn có thể làm được giáp mỏng, còn có thể làm thành giày.”
Nàng hài lòng vuốt ve lớp lông thú năng lượng bóng loáng lạnh lẽo, sóng năng lượng nhàn nhạt khiến nàng thoải mái không nói nên lời.
“Vu phu nhân, thế nào?”
Một âm thanh ngắt lời nàng, Vu phu nhân căm tức ngẩng đầu, thấy người vừa nói lập tức giật mình: “Chủ thượng thứ tội!”
Chủ thượng? Ánh mắt Hạc hiện lên sắc lạ, trên bất cứ chòm sao nào, chỉ một người có thể xứng với hai chữ này, đó là chủ nhân chòm sao.
“Không cần để ý.” Ander Lena mỉm cười nói: “Nhìn các ngươi nhập thần như vậy chứng tỏ đã có đáp án.”
Vu phu nhân bỗng phấn chấn: “Chủ thượng, nhiều da lông như vậy đủ để làm một cái giáp mỏng, còn thừa chút ít làm đôi giày chắc chắn không vấn đề.”
Gương mặt Ander Lena lộ vẻ vui mừng, mọi người ở đây cũng mỉm cười.
Nàng qauy sang hiỏ ba ng Đường Thiên: “Chẳng hay ba vị định bán con thú năng lượng này giá bao nhiêu?”
Đường Thiên và Lăng Húc thức thời im lặng.
Hạc nói: “Chúng ta không biết gì về khoản này, giá cả ra sao tin rằng quý vị sẽ không hại chúng ta.”
Ander Lena nhìn ông bà lão, ông lão không hề nghĩ ngợi nói: “Chất lượng con thú năng lượng này rất tốt, giá thị trường khoảng mười năm triệu tinh tệ.”
Lý sư phụ là đại sư phụ phụ trách tay mắt thương vụ, tinh thông giá cả.
Mười lăm triệu.
Ba người choáng vang, ngay cả Hạc vốn luôn trấn tĩnh cũng không nhịn được há hốc miệng. Lăng Húc mệt mỏi gần chết bỗng thấy mọi cảm giác khó nhọc lập tức biến mất sạch không còn tăm hơi.
Một Ngân Bảo Bình có một trăm bộ, một bộ mười lăm triệu tinh tệ, trên người mình có mười ba cái Ngân Bảo Bình, cứu mạng! Không đủ ngón tay, không tính được!
Ander Lena vội vàng nói: “Đây là vật tư chúng ta cần gấp, chúng ta nguyện dùng ba mươi triệu tinh tệ mua lại.”
Hạc lập tức phản ứng lại, khoát tay nói: “Mười lăm triệu là được.”
Hắn biết Ander Lena định dùng cách này cám ơn bọn họ, thế nhưng bọn họ không muốn chiếm lợi của người khác.
HẮn thấy Ander Lena định nói tiếp bèn chén trước: “Các ngươi cần bao nhiêu con?”
Vừa hỏi xong câu này, Ander Lena đang định nói ngơ ngác há hốc miệng, không phát ra nổi âm thanh gì. Lý sư phụ cùng Vu phu nhân cũng trợn mắt nhìn ba người.
“Các ngươi có bao nhiêu?” Vẫn là Lý sư phụ phản ứng lại đầu tiên, lão cảm giác giọng mình khô khốc.
“Rất nhiều.” Hạc thầm bồn chồn, hắn không ngờ thú năng lượng lại đáng giá tới vậy. Ngẫm lại số lượng Ngân Bảo Bình treo trên người, cho dù Hạc coi tiền tài như cặn bã cũng cảm thấy nóng rực.
“Mười con?” Lý sư phụ liếm môi một cái.
“Có!”
Ba người đứng thẳng hàng không hẹn mà cùng gật đầu, động tác chỉnh tề như một.
Gương mặt đám người Ander Lena vui mừng như điên.
Trời đất ơi, sao tim mình đập mạnh như vậy? Yết hầu Lý sư phụ khô khốc, hắn cẩn thận từng chút một duỗi hai ngón tay ra, gian nan hỏi: “Hai mươi con?”
“Có!” Ba người lại đồng loạt gật đầu.
“Chẳng lẽ có năm mươi con?” Giọng của Lý sư phụ run run, Vu phu nhân bất giác nắm chặt váy, Ander Lena đặt tay lên ngực.
“Có!” Lại gật đầu.
Xoạt!
Trong đại sảnh vang lên tiếng hít hơi lạnh.
“Chẳng... chẳng lẽ có một trăm con?” Lý sư phụ bắt đầu run cầm cập.
“Có!”
Vu phu nhân trực tiếp ngất xỉu, Ander Lena khá hơn một chút, nàng ra sức ôm chặt ngực, như trái tim muốn nhảy từ trong ra.
Hạc hít sâu một hơi: “Số thú năng lượng chúng ta có còn nhiều hơn tưởng tượng của các vị. Có điều ta có thể hỏi trước một vấn đề hay không?”
“Mời nói!” Lý sư phụ cố gắng trấn định lại.
Ánh mắt Ander Lena cũng quay sang Hạc.
Hạc chỉ vào thú năng lượng hỏi: “Sao nó lại giá trị tới mười lăm triệu tinh tệ?”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK