Mục lục
[Dịch]Chiến thần bất bại - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phế vật!"

"Rác rưởi!"

"Ô hợp!"

"Một đám ô hợp!"

Mấy ngày qua quả thật là một cơn ác mộng chưa từng thấy đối với binh đoàn Vũ Yến. Kiểm tra có ngày có đêm, nội dung thì đủ loại kỳ quái khiến tòa bộ binh đoàn Vũ Yến cực kỳ chật vật. Tiếng mắng chửi tức giận, tiếng chế nhạo không ngừng hành hạ thần kinh của họ, thế nhưng toàn bộ binh đoàn Vũ Yến không ai rút lui.

Trong lòng họ như nín nhịn một luồng lửa.

Tạ Vũ An tự tay gây dựng lên binh đoàn này, binh đoàn đã sớm khắc sâu dấu ấn của hắn. Xét trên một góc độ nào đó, khí chất của binh đoàn Vũ Yến cũng hệt như người sáng lập. Phục tùng mệnh lệnh, kỷ luật sâm nghiêm, không hề phản kháng, thành thật nghe lời, thế nhưng sự kiêu ngạo của Tạ Vũ An cũng trở thành một phần của khí chất binh đoàn.

Không phục, toàn bộ mọi người đều không phục, đã bao giờ bọn họ thua người khác về mặt huấn luyện?

Không ngày không đêm, lần mò sờ soạng.

Bọn họ cố kiềm nén, sắc mặt ai nấy tối sầm, hoàn toàn không thấy những người đứng ngoài xem gương mặt tái mét. Suy nghĩ của họ rất đơn giản, không qua kiểm tra thì thôi, thế nhưng không thể kinh sợ, không được lùi bước, không được để tên biến thái kia thực hiện được.

Bọn họ hận Đường Sửu.

Ngoại trừ Tạ Vũ An.

Nhìn Đường Sửu trước mặt, trong lòng Tạ Vũ An chỉ có kính nể từ tận đáy lòng. Cảm giác kính nể này không phải bắt nguồn từ việc đối phương nắm giữ quyền quyết định vận mệnh cua rmình mà là đối với thực lực mà đối phương thể hiện.

Mỗi hạng mục kiểm tra đều trải qua thiết kế và tính toán tỉ mỉ, tất cả những nhược điểm hay sở đoản của binh đoàn Vũ Yến đều bại lộ triệt để trong những bài kiểm tra nghiêm khắc này, khiến Tạ Vũ An cũng không thể không bái phục.

Chín hạng mục kiểm tra, binh đoàn Vũ Yến không những không hạng nào đạt tiêu chuẩn tinh nhuệ, ngay cả hợp lệ cũng chỉ có bốn mục, đây là thành tích bết bát nhất từ trước tới nay của binh đoàn Vũ Yến. Nếu bị loại, Tạ Vũ An cũng không hề oán hận, bản thân hắn tài hoa xuất chúng, mấy ngày nay, hắn đã dần lĩnh ngộ được thâm ý ẩn trong những bài kiểm tra biến thái tới mức người khác giận sôi này.

Nếu binh đoàn nào hoàn thành được những bài kiểm tra này. . .

Vậy nó sẽ đáng sợ tới mức nào?

Tạ Vũ An quyết định, cho dù lần này không được thu nhận, hắn cũng phải dùng những bài kiểm tra này vào huấn luyện thường ngày. Hắn bỗng thất thần, thế nhưng giọng nói của Đường Sửu kéo tâm thần của hắn trở lại, Đường Sửu đang báo cáo với Đường Thiên ngay trước mặt hắn.

"Thành tích kiểm tra rất tệ." Giọng điệu Đường Sửu vẫn lạnh lùng như trước: "Binh đoàn như vậy tuyệt đối không thể gọi là tinh nhuệ, ta thấy rằng nó chênh lệch rất lớn so với báo cáo."

Tuy đã sớm ngờ tới kết quả, thế nhưng Tạ Vũ An vẫn vô cùng cay đắng. Bạch Việt bên cạnh há miệng định nói, hắn rất muốn nói những hạng mục kiểm tra biến thái đó cho dù binh đoàn của bản thân mình kiểm tra cũng không hoàn thành được. Thế nhưng lời chưa ra khỏi miệng lại phát hiện không nói thành lời.

Ánh mắt Bạch Việt cực kỳ sắc bén, trình độ của Đường Sửu khiến hắn khiếp sợ không thôi, Đường Sửu tuyệt đối là danh tướng. Lúc trước hắn cho rằng Mãnh Nam tuy có tiền nhưng chỉ là một gã nhà giàu mới nổi, gia tộc không có bối cảnh gì. Có thể chiêu mộ tướng lĩnh và binh đoàn cấp bậc như Tạ Vũ An đã là lời to rồi.

Nhưng hiện tại hắn mới hiểu, gia tộc của Mãnh Nam thâm sâu vượt xa tưởng tượng của hắn.

Danh tướng cường hãn như vậy vẫn chỉ là thống soái đệ tam, điều này nghĩa là trước Đường Sửu còn hai danh tướng nữa. ..

Da đầu Bạch Việt tê dại, gia tộc ra sao mới xa xỉ, mới cường đại tới mức này?

Hắn có thể nói gì đây? Không có gì để nói. Với một kẻ đói bụng sắp chết, phải lang thang khắp nơi, một cái bánh bao nóng đã là món ngon nhất trong thiên hạ, thế nhưng với những phú hào ngày ngày ăn sơn hào hải vị, nó có đáng là chi?

"Có điều, vẫn có thể tiến bộ, nếu tôi luyện hơn nữa vẫn có thể tập hợp sử dụng."

Lời của Đường Sửu khiến ánh mắt ảm đạm của Tạ Vũ An bỗng sáng ngời, thế nhưng lại chợt cười khổ, đã bao giờ mình lưu lạc tới nước "tập hợp sử dụng"? Song hắn không thể lên tiếng chất vấn cũng chẳng thể từ chối, trong lòng còn mang chút vui sướng. . .

Gương mặt Đường Sửu không chút cảm xúc, thế nhưng vẻ mặt của Tạ Vũ An đều lọt vào mắt hắn. Những bài kiểm tra này đều là hắn cố tình, nếu là lính đi mua được, hắn quyết định thay đại nhân xóa sạch kiêu ngạo của đám người này. Hắn lựa chọn phương thức quang minh chính đại nhất, hắn muốn những người này á khẩu không nói được một lời, không thể không bái phục.

Hiện giờ xem ra hiệu quả không tệ.

Đánh giá của Đường Sửu về Tạ Vũ An thật ra tương đối khá, khả năng phục tùng tốt, ngộ tính cao, dẻo dai, thái độ nghiêm mật, nhược điểm duy nhất thật ra là ánh mắt nhìn thế cục hơn nhỏ, thế nhưng xét ra hắn trường kỳ sống tại nơi xa xôi, không trải qua chiến tranh cường độ cao, cũng không có gì khó hiểu.

Có điều dùng để hộ giá hộ tống đại nhân vẫn khá hợp lệ.

"Các ngươi được nhận." Đường Thiên rất thẳng thắn, gã tín nhiệm Đường Sửu tuyệt đối, khả năng dẻo dai mà binh đoàn Vũ Yến thể hiện mấy ngày qua cũng khiến hắn khá thỏa mãn, mỉm cười nói: "Mấy ngày nay đã khổ cực rồi. Các ngươi có thể liệt kê danh sách trang bị, ta sẽ để Từ Ký phân phối cho các ngươi."

Tạ Vũ An thở phào một hơi: "Rõ!"

"Vậy thử nhánh binh đoàn còn lại đi." Đường Thiên rất tự nhiên nói.

Từ Tấn bên cạnh sắc mặt trắng bệch, hắn lúng túng cười nói: "Cái này, Tiểu Mãnh, nhánh binh đoàn này không cùng loại với binh đoàn Vũ Yến. Thế nhưng lão Từ ta bảo đảm tuyệt đối là tinh nhuệ, chắc chắn không phải hạng vô danh đâu, bọn họ là quân đoàn Phấn Hồng Khô Lâu."

"Nghe như hải tặc." Đường Sửu lạnh lùng nói.

"Là đoàn lính đánh thuê." Từ Tấn vội vàng sửa lại, nếu để Đường Thiên nghĩ rằng hắn tìm một đội hải tặc tới đây, với tính cách nóng nảy của gã này chắc chắn mình không có gì ngon mà ăn. Từ Tấn còn trông mong đi theo Đường Thiên kiếm bộn tiền, sao dám đắc tội Đường Thiên lúc này? Đương nhiên, hắn cũng không dám đặc tội Đường Sửu, mấy ngày nay tận mắt chứng kiến, hắn cũng biết gã điên biến thái này cũng là một kẻ không thể chọc vào.

"Bọn họ là đoàn lính đánh thuê chân chính, tới từ Bỉ Lô châu. Lính đánh thuê của Bỉ Lâu Châu khá nổi tiếng đó. Phấn Hồng Khô Lâu là một đoàn lính đánh thuê có truyền thống khá lâu đời, được sáng lập 200 năm trước, phát triển tới ngày nay đã là đời thứ ba. Aya chính là gia chủ của Phấn Hồng Khô Lâu hiện tại. Mấy năm nay bất luận danh tiếng hay số lượng nhiệm vụ của Phấn Hồng Khô Lâu đều cực kỳ xuất sắc."

Từ Tấn hận không thể vỗ ngực chứng minh lời mình nói: "Ta tuyệt đối không dám lừa gạt đại nhân, nếu ngài không tin có thể hỏi thử Tạ đại nhân cùng Bạch huynh."

Thấy ánh mắt Đường Thiên nhìn sang phía mình, Tạ Vũ An cẩn thận nói: "Nếu là Phấn Hồng Khô Lâu, quả thật rất nổi tiếng."

"Ta cũng từng nghe nói tới tên Phấn Hồng Khô Lâu." Bạch Việt vuốt cằm, giọng nói lại nhanh chóng xoay chuyển: "Có điều tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, cuối cùng vẫn phải kiểm tra."

Nếu ánh mắt có thể giết người, ánh mắt Từ Tấn đã chọc vô số lỗ thủng trên người Bạch Việt.

Bạch Việt vẫn bình chân như vại, đùa gì thế, Tạ Vũ An mà hắn mang tới bị dày vò tới sống dở chết dở, Phấn Hồng Khô Lâu lại không dính chút bùn, thế thật quá không công bằng.

Đường Thiên thấy rất có lý: "Đường Sửu, ngươi tới kiểm tra bọn họ."

Xoạt, toàn bộ binh đoàn Phấn Hồng Khô Lâu đều biến sắc.

Từ Tấn vẻ mặt đau khổ: "Bọn họ là đoàn lính đánh thuê, thứ họ am hiểu khác với binh đoàn Vũ Yến."

Lần này Bạch Việt lại không dìm Từ Tấn, ngược lại tán thành: "Lão Từ nói vậy không sai, đoàn lính đánh thuê quả thật khác với binh đoàn chính quy. Bọn họ am hiểu xâm nhập quy mô nhỏ, bảo vệ nhân viên quan trọng, thanh trừ địa điểm hơn."

Trong lòng hắn lại cười khẩy, ngươi tưởng rằng như vậy tên biến thái kia sẽ không kiểm tra ư? Lão Từ, ngươi quá ngây thơ rồi.

Biến thái chân chính ra sao, chẳng mấy chốc nữa ngươi sẽ biết!

"Đoàn lính đánh thuê?" Đường Sửu mặt không cảm xúc, thế nhưng ánh mắt lại bừng sáng. Người quen thuộc sẽ biết Đường Sửu đại nhân chắc chắn vừa tìm được thứ gì đó khiến hắn hứng thú.

Không sai, Đường Sửu quả thật tìm thấy thứ hắn hứng thú. Trước nay hắn chưa từng tiếp xúc với đoàn lính đánh thuê, hắn là kết quả của binh đoàn Nam Thập Tự, nói theo hệ thống cực kỳ nghiêm ngặt của binh đoàn Nam Thập Tự.

Đoàn lính đánh thuê cực kỳ xa lạ đối với Đường Sửu.

"Nếu là đoàn lính đánh thuê thì không cần bộ kiểm tra này."

Lời của Đường Sửu khiến toàn bộ Phấn Hồng Khô Lâu đều mừng rỡ như điên, thật tốt quá! Rốt cuộc họ không phải trải qua những bài kiểm tra tàn khốc, chỉ nhìn thôi cũng thấy toàn thân đau đớn kia.

Ngay cả Aya biểu hiện trấn định nhất, ngón tay đang nắm chặt chuôi kiếm cũng bất giác lỏng ra.

"Hiện giờ mời các ngươi diễn luyện nội dung mình am hiểu nhất một lượt." Đường Sửu nói.

Toàn bộ Phấn Hồng Khô Lâu bất giác mỉm cười, ai da, xem ra gã biến thái này cũng dễ nói chuyện thôi! Chắc là gã họ Tạ kia đắc tội hắn nên hắn mới dùng cái trò biến thái kia hành hạ bọn họ.

Aya cũng mỉm cười, diễn luyện như vậy là sở trường của họ. Là đoàn lính đánh thuê, chủ thuê thường sẽ yêu cầu được tham quan. Làm sao biểu hiện sự cường đại của binh đoàn khiến chủ thuê rung động, chuyện này bọn họ cực kỳ thành thạo.

"Được!"

Aya hét lên một tiếng, bước thẳng vào trong sân.

Diễn luyện quy mô lớn nhanh chóng triển khai, phối hợp phạm vi nhỏ khiến người ta hoa cả mắt, đánh lén với phong cách cực kỳ chuyên nghiệp, trận hình nhìn như phân tán thật ra tràn ngập sát cơ, những binh lính trước như dân chạy nạn giờ như đổi thành người khác, dáng vẻ cực kỳ chuyên nghiệp.

Toàn bộ quá trình diễn luyện khí thế như cầu vồng.

Aya thấy Đường Sửu thi thoảng lại gật đầu, vẻ mặt khá thỏa mãn, trong lòng lại mừng thầm. Nội dung diễn luyện này đều được bọn họ bố trí tỉ mỉ, nhìn qua tuyệt đối chấn nhiếp lòng người.

Không ngờ hôm nay bộ diễn luyện này cũng phát huy tác dụng.

Để đạt tới hiệu quả tốt nhất, đám người Aya xốc hết tinh thần, rất nhiều tuyệt chiêu ép tận đáy hòm ngày thường không muốn lấy ra, lúc này cũng dồn dập thi triển.

Cho dù là Bạch Việt và Tạ Vũ An thi thoảng cũng gật đầu, hai người đều là người biết hàng. Phấn Hồng Khô Lâu có thể truyền thừa hai trăm năm cũng có vài phần bản lĩnh. Nếu cứng đấu cứng trên chiên trường, Phấn Hồng Khô Lâu tuyệt đối không phải đối thủ của binh đoàn Vũ Yến, thế nhưng nếu là chiến tranh đường phố, theo dõi và phản chiến, cạm bẫy, đột kích gây rối, Phấn Hồng Khô Lâu chắc chắn bỏ xa binh đoàn Vũ Yến mấy con phố.

Có điều hai người đều xuất thân học viên truyền thống, đương nhiên không ưa lính đánh thuê.

Đường Sửu lại không thiên kiến bè phái, quan sát say sưa, thực lực mạnh mẽ trên chiến trường sức sát thương sẽ cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng công kích dày đặc trong phạm vi nhỏ như vậy nếu vận dụng thỏa đáng uy lực cũng không nhỏ.

Chà chà, đây là một phương hướng nghiên cứu hoàn toàn mới, có thể bổ sung hữu hiệu cho hệ thống hiện giờ.

Hơn nữa ngay tiêu bản thí nghiệm cũng sẵn có. . .

Ánh mắt Đường Sửu nhìn về phía Phấn Hồng Khô Lâu như con sói nhìn thấy đàn cừu trắng, ánh mắt hắn hiện màu xanh lá lập lòe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK