Mục lục
[Dịch]Chiến thần bất bại - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Hồng Liên Tán dễ dàng bị xuyên hủng, đám Thánh giả Thánh Điện không kịp đề phòng, lại có ba người bị Phệ Hồn Diễm bắn trúng. Lúc đầu đám người này còn không mấy để ý, dáng vẻ Phệ Hồn Diễm đầy tính lừa dối, khiến những người này đánh giá sai lực sát thương của hắn.

Phản ứng nhanh nhất là Tô Dịch, vừa rồi hắn đã chú ý thấy Phệ Hồn Diễm thiêu đốt lồng năng lượng, hắn biến sắc, cao giọng nhắc nhở: "Né tránh những ngọn lửa kia đi!"

Vài Thánh giả đang chuẩn bị dùng lồng năng lượng chống chọi giật mình, vội vàng xoay người lách qua.

Thế nhưng phương vị của Phệ Hồn Diễm đã được sắp xếp tỉ mỉ, chính là để hạ thấp sĩ khí đối phương, Đường Thiên sắp xếp Phệ Hồn Diễm của mọi người rất dày, căn bản không có nhiều không gian cho bọn chúng né tránh.

Đặc biệt là đám người Tô Dịch còn đang gia tốc.

Bọn họ nhảy thẳng vào trong cơn mư alửa, tốc độ của họ lúc này gần như đã tăng lên cực hạn, khó lòng né tránh. Phốc phốc, lại có hai người bị phệ hồn diễm bắn trúng.

Tô Dịch cũng bộc lộ sự cường đại của mình, cho dù tốc độ cao như vậy, hắn vẫn linh hoạt như một con cá, qua lại linh hoạt giữa cơn mưa lửa. Tuy có năm người bị Phệ Hồn Diễm bắn trúng, thế nhưng các Thánh giả còn lại đều vượt qua cơn mưa lửa này.

Đám người Tô Dịch trong lòng tức giận, trước nay đều là bọn họ tập kích người khác, đã bao giờ chịu thiệt thòi như vậy? Tô Dịch mặt đầy sát cơ, hét lớn một tiếng, thân hình bay lên, tỏa ra ánh sáng chói mắt, trông như chiên thần! Tốc độ của hắn đột nhiên tăng cao, xé rách bầu trời, như một ánh kiếm kinh người, hung hãn chém về phía trận địa địch!

Kẻ địch trước mặt rút lui như thủy triều.

Giờ còn muốn lùi! Thật quá ngây thơ!

Tô Dịch cười khẩy, đột nhiên ánh mắt hắn cứng lại, một nam tử cầm thuẫn xuyên qua toàn bộ phòng tuyến, ngược lại với sóng người lùi lại phía sau, lao tới trận hình, mà gần như cùng lúc, hai cánh nhanh chóng co rút lai, áp sát trung gian.

Chỉ chớp mắt trận hình của đối phương đã hóa thành hình mũi nhọn, mà người xông lên trước nhất rõ àng là nam tử cầmthuẫn kia!

Trận hình trùy thường đều dùng khi xung phong, mà võ giả đứng ở mũi nhọn tất nhiên là người mạnh nhất trong toàn bộ chiến trận, chỉ có nắm giữ mũi mâu sắc bén nhất, trận hình trùy mới có thễuyen thủng phòng tuyến của đối phương.

Nhưng đối phương đang phòng thủ cơ mà!

Tô Dịch lập tức hiểu rõ ý nghĩ của đối phoưng, đặt phòng thủ mạnh nhất lên mũi trùy, như vậy có thể hình thành một khu vục phòng thủ hình quạt, bảo vệ tất cả mọi người. Suy nghĩ này vốn rất tốt, xét theo lý thuyết chi cần sức phòng thủ ở mũi nhọn đủ manh, vậy hoàn toàn có thể dựa vào sức một người bảo vệ tất cả mọi người.

Hơn nữa Tô Dịch còn có thể nhìn hai cánh khép lại như hai thanh đao xiết chạt, một khi đỡ được xung kích của họ sẽ lập tức phản công!

Có điều, chống lại công kích của ta? Không biết các ngươi kiếm đâu ra tự tin vậy!

Tô Dịch thôi động chân lực toàn thân, ánh sáng tăng vọt, hắn cũng tu luyện Vi Quang, thế nhưng ảnh giới cao hơn Diệp Triều Ca không biết bao nhiêu lần! Tất cả ánh sáng ngưng tụ trên người hắn, Vi Quang như châm, rực rỡ chói mắt, thân hình hắn bao phủ trong ánh sáng, hoàn toàn không thấy hình người, như một vầng thái dương cực kỳ chói mắt! Vi Quang không nổi danh vì bá đạo nhưng trên tay Tô Dịch lại toát lên vẻ hung hãn bá đạo khó tả!

Hoàng Hoàng Liệt Nhật!

Liệt nhật phá không, ánh sáng chói mắt bộc hát, giữa ánh sáng rục rỡ, thân hình mơ hồ của Tô Dịch giơ cao một tay, như Bá Vương nâng đao!

Chiến ý của các Thánh giả Thánh Điện hoàn toàn bị một đòn xung phong ngang ngược không nói lý của Tô Dịch khuấy động. Danh của Tô Dịch, mọi người đã sớm biết, thế nhưng không ít người lần đầu tiên hợp tới với hắn, giờ tận mắt chứng kiné không khỏi cảm thấy huyết mạch sục sôi. Vừa rồi bị mưa lửa tập kích, tinh thần đang ầm thấp lập tức dâng cao.

Mà những Thánh giả đã từng hợp tác với Tô Dịch trong ngực càng khuấy động, mỗi lần Tô Dịch hung hãn xuất kích giữa chiên trường như vậy, ắt sẽ như bẻ cành khô!

Đòn xung phong của Tô Dịch không phải một hồn thuật mà do dung hợp Vi Quang phát lực cùng Lưu Quang gia tốc, hình thành một đòn tấn công đặc biệt của hắn.

Bản thân Vi Quang không có lực công kích, thế nhưng có thể bước lên một trong những hồn thuật đồng thau mạnh nhất của Võ Hội Quang Minh, vì nó có thể thiêu đốt chân lực. Chân lực bị thiêu đốt khiến uy lực tăng cường gấp vài lần, cho dù là đòn tấn công đơn giản cũng có uy lực kinh người.

Mà Lưu Quang lại là hồn thuật phi hành mà Tô Dịch tu luyện chủ yếu, nhanh như ánh sáng, mau lẹ vô song. Khi tu luyện Tô Dịch phát hiện rất nhiều kỹ xảo của Lưu Quang cực kỳ thích hợp để tập trung sức mạnh. Lợi dụng sức mạnh ẩn chứa khi xung kích cao tốc, dung hợp cùng Vi Quang, có thể khiến cho ánh đao tăng trưởng về chất.

Phương thức công kich đặc biệt của hắn này mang một cái tên cực kỳ bá đạo.

Bá Vương Trảm Phong!

Tấm thuẫn đơn bạc trước nhát chém ánh sáng bức người đó trông thật yếu đuối, yếu đuối tới mức tất ca mọi người đều nghĩ rằng chỉ cần cột sáng chạm vào thuẫn bạc, thuẫn bạc sẽ bể nát như tờ giấy.

Cho dù đám người Mông Tháp sau lưng Đường Thiên cũng bị đòn xung kích kinh thế hãi tục này làm cho kinh hãi biến sắc. Bọn họ chưa từng gặp đòn thế ác liệt bá đạo như vậy, thậm chí còn cảm giác nhát chém này đủ để cắt đôi đội ngũ của mình!

Tinh thần Tiểu Nhị tập trung cao độ, thế nhưng khóe mắt vẫn thoáng thấy vẻ sợ hãi trên gương mặt bọn Mông Tháp, cảm giác coi thường trong lòng hóa thành nổi giận không thôi, giao những bảo vật truyền kỳ như vậy cho đám rác rưởi này đúng là sỉ nhục truyền kỳ, đúng là bất kính với tổ tiên, đúng là. . . ta! ta!

Đường Thiên cũng bị đòn xung kích của Tô Dịch lmf cho giật mình, tốc độ thật nhanh!

Gã vừa lao tới trước trận đối phương cũng đã vọt tới trước mặt gã, tốc độ cực nhanh gã thậm chí không thể nhìn rõ, chỉ cảm thấy một luồng khí tức bá đạo tới cực điểm ầm ầm đánh tới!

Đường Thiên căn bản không kịp suy nghĩ điều gì, xiết chặt lấy tấm thuẫn bạc theo bản năng.

Tô Dịch vung chưởng, quang trảm mang theo tiếng rung trầm trầm khiến da đầu tê dại, đánh thẳng vào tấm thuẫn bạc.

Ầm!

Chùm sáng chói mắt đột nhiên bùng nổ.

Sóng xung kích cường đại như cơn lốc quét ngang qua, những Thánh giả đứng gần như giãy dụa trong cơn cuồng phong vũ bão, hầu như không đứng vững nổi, sắc mặt hoảng hốt.

Đường Thiên chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh khó lòng phòng ngự từ thân thuẫn ép tới, sức mạnh cường đại khiến gã suýt nữa tuột tay, chỉ chớp mắt thân thể gã lập tức phản ứng lại heo bản năng, nhanh chóng cong chân khom lưng, bả vai chặn trên thân thuẫn, hai tay vốn cầm thuẫn chuyển thành ôm quanh tay cầm, toàn thân nhu con trâu hoang phát lực, nắm chặt lấy thân thuẫn.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên trên thân thuẫn, màng tai Đường Thiên vang lên ong ong, gã hoàn toàn không nghe rõ nổi tiếng gào thét của mình, trước bước ngoặt sinh tử, gã như con dã thú sắp chết, giãy dụa điên cuồng.

Ngân Văn Trọng Thuẫn rung chuyển kịch liệt, Đường Thiên ôm lấy mặt trái tấm thuẫn, gương mặt vặt vẹo.

Bắp thịt toàn thân Đường Thiên căng phồng, hai mắt đỏ ngầu, miệng gào lên như dã thú: "A a a. . .!"

Hào quang tan đi!

Tất cả mọi người không thể tin nổi nhìn Đường Thiên tay ôm thuẫn bạc, dáng vẻ như say rượu chậm rãi xoay một vòng.

Không… không thể nào!

Tô Dịch hầu như không thể tin nổi vào mắt mình, lực phá hoại của Bá Vương Trảm Phong cường đại tới mức nà, không ai hiểu rõ hơn hắn. Nếu dùng hồn trị để đánh giá, hồn trị của Bá Vương Trảm Phong chắc chắn phải trên 400 điểm! Cho dù những tiền bối cấp bạc cũng khen ngợi chiêu thức này của hắn không dứt lời, cũng đánh giá là chiêu thức mà dưới cấp bạc tuyệt đối không ngăn cản nổi!

Chiến tích thật sự cũng chứng minh đánh giá cua vị tiền bối cấp bạc đó, từ khi được sáng tạo tới giờ, Bá Vương Trảm Phong chưa có ai đỡ được.

Cho tới hôm nay!

Bị người ta đỡ rồi!

Ánh mắt Tô Dịch nhìn về phía Đường Thiên như nhìn quá vật, cho dù lúc này hành động của con quái vật thật có vẻ nực cười.

Đường Thiên bị chấn động tới mức đầu óc trống rỗng, toàn thân gã sung huyết, đỏ bừng như tôm luộc, ôm tấm thuẫn bạc xoa vòng vòng như uống rượu say.

Tất cả mọi thứ xảy ra quá nhanh, gã căn bản không có thời gian suy nghĩ.

Các Thánh giả Thánh Điện vốn đang chuẩn bị nhân cơ hội tập kích, bọn họ đều tin rằng đòn thế này của Tô Dịch sẽ như chẻ tre, đánh tan trận hình của kẻ địch.

Nhiệt huyết của họ cũng sôi tròa theo nhát chém ác liệt vô song kia, lao thẳng tới trước trận, song lại ngạc nhiên phát hiện, đối phương cản được rồi!

Bọn họ nghĩ tới đủ loại khả năng, nhưng không có khả năng nào là đối phương ngăn cản được, cho nên khi lao tới trước trận, hầu như không tin nổi vào mắt mình.

Ngược lại, đám người Mông Tháp vốn bị Bá Vương Trảm Phong của Tô Dịch chấn nhiếp tâm thần, tận mắt chứng kiến Đường Thiên đỡ được một đòn kinh khủng tuyệt luân như vậy, cho dù không dám tin tưởng nhưng nhiệt huyết ai nấy sôi trào, chìm vào cuồng nhiệt trước nay chưa từng có.

Cùng là kinh hãi, thế nhưng tinh thần hai bên đã biến hóa hoàn toàn bất đồng.

Tô Dịch ngo ngác nhìn tấm thuẫn bạc trên tay Đường Thiên, hoa văn trên tấm thuẫn cực kỳ tinh tế, thân thuẫn mỏng manh lấp lánh ánh bạc, một cái tên trong truyền thuyết hiện le trong đầu hắn. Con ngươi hắn đột nhiên co rút lại, trong lòng kinh hoảng.

Ngân Văn Trọng Thuẫn!

Ngân Văn Trọng Thuẫn trong truyền thuyết!

Ngân Văn Trọng Thuẫn được xưng là hồn thuật dưới hoàng kim tuyệt đối không thể phá hủy!

Chết tiệt!

Vì sao bọn chúng có bảo vật như vậy!

Tô Dich đột nhiên nhớ tới phi tiêu tam giác đột nhiên lóe lên rồi biến mất như sao băng, một cái tên truyền thuyết khác nhanh chóng hiên lên trong đầu, tâm thần hắn lại rung chuyển dữ dội.

Tam Giác Viễn Tinh Tiêu!

Tam Giác Viễn Tinh Tiêu hung danh hiển hách!

Hắn nhớ tới phi tiêu tam giác này bắn ra từ một kẻ địch vốn chẳng đáng chú ý! Không thể, hắn lạp tức phủ định suy đoán của mình, nếu chỉ có một tấm Ngân Văn Trọng Thuẫn, hắn còn cảm thấy có thể.

Ngân Văn Trọng Thuẫn và Tam Giác Viễn Tinh Tiêu cùng xuất hiện, hắn cảm thấy khả năng này. . . Đừng nói đùa!

Hắn vô thức nhìn lướt qua những kẻ địch khác.

Cây thương trên tay gã kia trông thật kỳ lạ, như có từng phiến lá khô bao phủ quanh thân thương, dáng vẻ xấu xí nhưng đúng là trông khá giống Thu Diệp Thương trong truyền thuyết, tâm thần Tô Dịch tiếp tục run rẩy.

Hồn bảo trên tay kẻ địch kê bên càng kỳ quái, một cái roi màu xanh, phần đuôi roi như một mái tóc màu xanh, hình như có đọc được ở đâu rồi. A, giống hệt Hậu Phát Chi Thanh trong truyền thuyết, trái tim Tô Dịch lại run rẩy.

Kẻ địch kế bên như có thứ gì xoay tròn vờn quanh, ánh mắt Tô Dịch cực kỳ sắc bén, lập tức chú ý tới, đó là một tấm luân màu xanh lam trong suốt, vì thế khó lòng phát hiện. Không biết vì sao Tô Dịch nghĩ tới một bảo vật uy danh hiển hách khác, Thiên Không Luân, tâm thần hắn tiếp tục run rẩy.

Tô Dịch theo bản năng nhìn một lượt.

Tâm thần hắn không ngừng run rẩy, há hốc mồm.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK