“Trực giác bất phàm!” Trong đám người đột nhiên có kẻ nhận xét.
Một nam tử râu cá trê bên cạnh gật đầu, hơi ngạc nhiên: “Lần đầu thấy một đứa nhóc có trực giác lợi hại tới vậy.”
Thực lực hai người rất mạnh, chỉ liếc mắt cái đã nhận ra Đường Thiên có thể đánh trúng Vũ Minh Thu không phải dựa vào tốc độ mà là trực giác. Đường Thiên hiểu cách vận dụng ưu thế bản thân, ngoại trừ lần đầu tiên lao tới trước, những lần khác đều là né tránh trong phạm vi nhỏ cùng đánh chặn, phát huy hết ưu điểm trực giác cường đại của mình.
Người có trực giác mạnh mẽ rất hiếm thấy, mà người có thể phát huy nó trong chiến đấu lại càng hiếm thấy.
“Vũ Minh Thu còn cần ma luyện.” Người cao có vẻ hơi bất mãn.
“Hắn bị đè nén quá lâu.” Râu cá trê nói: “Có điều hắn không thiếu ý chí chiến đấu.”
“Ừm.” Râu cá trê nói vậy, người cao cũng khá tán đồng: “Đáng tiếc, không được thấy Thượng Quan Thiên Huệ, ta rất tò mò, Thượng Quan Thiên Huệ rốt cuộc lợi hại tới mức nào!”
“Lợi hại hơn nữa cũng làm được gì?” Râu cá trê không cho là đúng: “Nàng mới bao nhiêu?”
“Đừng coi thường nàng, đừng quên thứ đó đang trên tay nàng.” Người cao nhắc nhở.
“Ừm, đáng tiếc nàng không có mặt, hừ hừ!” Râu cá trê lập tức nói: “Tiếp tục quan chiến thôi, bộ giáp này cũng khá hợp với Vũ Minh Thu.”
“Ta lại cảm thấy tên ngốc kia không tệ.” Người cao nhướn mày nói.
“Người ta là nam nhân của Thượng Quan Thiên Huệ, hết hy vọng rồi.” Râu cá trê lạnh lùng.
“Ta cũng chỉ nói vậy thôi.” Người cao nhún vai.
๑๑۩۞۩๑๑
Bộp bộp bộp, phiến ngọc bọc trên cánh tay Vũ Minh Thu từ từ tách ra, lơ lửng xung quanh tay hắn. Mỗi phiến ngọc đều hóa thành một quầng sáng chui vào cơ thể hắn.
Hơn mười quầng sáng không ngừng chui vào cơ thể Vũ Minh Thu.
Đường Thiên nheo mắt, từ từ bước tới trước mắt Vũ Minh Thu. Gã có thể cảm nhận được khí thế Vũ Minh Thu đang không ngừng tăng lên, nhưng gã vẫn không động thủ.
Ánh mắt gã quan sát bộ giáp trên người Vũ Minh Thu, ông chú Binh nói cho gã đây là giáp của chòm sao Ngọc Phu. Hai bên chỉ vừa tiếp xúc, vừa rồi Đường Thiên chiếm cứ ưu thế chỉ bởi Vũ Minh Thu không biết trực giác Đường Thiên cường đại tới vậy.
Có điều, trong mắt Đường Thiên, Vũ Minh Thu còn chưa liên kết chặt chẽ được với bộ giáp này.
Có vẻ mới tìm ra bộ giáp không lâu.
Mọi tạp niệm trong đầu Đường Thiên đều tiêu tán không còn chút nào, gã chăm chú quan sát Vũ Minh Thu trước mặt, nheo mắt, vô cùng tỉnh táo.
Trong chiến đấu, Đường Thiên như đổi thành một người khác, suy nghĩ của gã linh hoạt dị thường song lại vô cùng tỉnh táo. Một số điểm không mấy rõ rệt nhanh chóng hiện lên trong đầu gã.
Thiên Huệ không có mặt... Đám người Tiền thúc gặp nguy hiểm... Có kẻ bày mưu... Sau lưng Vũ Minh Thu còn có người...
Một loạt manh mối như ẩn như hiện, dần rõ ràng hơn trong đầu gã...
Đám người này dám bày mưu đối phó Thiên Huệ...
Đường Thiên nheo mắt, vẻ tỉnh táo dần biến mất, một thứ gọi là nguy hiểm lại như mây đen tụ tập.
Đợi lúc hắn mạnh nhất, hoàn toàn đánh gục hắn!
Suy nghĩ này nhảy lên trong lòng Đường Thiên, cảm giác suy tư tỉnh táo đó nhanh chóng chuyển thành mơ hồ, rồi lại hóa thành trực giác, có điều trực giác cũng cho gã một chủ ý không tệ!
Đã vậy... Khiến ngươi đường đường chính chính ngã xuống!
Đường Thiên thu ánh mắt lại, thân thể ưỡn thẳng, nếu Vũ Minh Thu dựa vào thủ đoạn khác hắn còn không mấy nắm chắc, nhưng nếu là giáp... Đường Thiên không hề sợ hãi.
Đường Thiên trong tràng bỗng giang hai tay ra.
๑๑۩۞۩๑๑
Động tác này của Đường Thiên lập tức khiến nhiều người chú ý.
Sự cường đại của Vũ Minh Thu vượt xa dự liệu mọi người mà Đường Thiên nhảy ra chặn đánh dọc đường càng khiến mọi người bất ngờ. Song khác với vẻ tiêu sái lỗi lạc và thực lực cường đại của Vũ Minh Thu, Đường Thiên trông không có chỗ nào bắt mắt. Bởi vậy khi Thượng Quan Tiền nói Đường Thiên là nam nhân của Thượng Quan Thiên Huệ, mọi người mới xôn xao một hồi.
Đem so sánh với Vũ Minh Thu, Đường Thiên thật quá bình thường, bình thường tới mức không thể bình thường hơn. Mãi tới lúc gã ra tay khiến Vũ Minh Thu thụ thương, mọi người mới sửng sốt nhìn lại thiếu niên trông hơi ngốc nghếch này.
Điểm lợi hại của Đường Thiên cũng có vài người nhận ra, nhưng đại đa số mọi người đều không hiểu.
Khi khí thế Vũ Minh Thu tăng vọt, động tác của Đường Thiên cũng càng khiến mọi người chú ý.
Mọi người đều rất ngạc nhiên, thiếu niên trông ngốc nghếch này làm thế nào đối phó nổi Vũ Minh Thu.
“Hả?” Người cao đứng trong đám người bên ngoài đột nhiên ồ nhẹ một tiếng, hắn ưỡn thẳng người, con mắt chăm chú quan sát Đường Thiên.
“Ngươi cảm nhận được gì à?” Râu cá trên cũng nhìn chăm chằm vào Đường Thiên, nhanh chóng cất tiếng hỏi.
“Có chấn động!” Người cao sắc mặt nghiêm nghị: “Lực chấn động rất mãnh liệt!”
“Là một bộ giáp!” Râu cá trên ngạc nhiên kêu lên.
Gần như râu cá trê vừa dứt lời, Đường Thiên ở giữa tràng đã gầm nhẹ một tiếng: “Khổng Tước!”
“Khổng Tước!”
“Khổng Tước!”
Đường Thiên hét lớn, tiếng hét như vang vọng bên tai mọi người, như có vô số người cùng lúc hô lên.
Một quầng sáng màu xanh da trời dùng tốc độ mắt thường thấy được uốn lượn từ mũi chân Đường Thiên khuếch tán dần lên cơ thể Đường Thiên tớil úc bao trùm hai tay hắn. chỉ trong chớp mắt, một bộ giáp nhẹ màu xanh da trời đã xuất hiện trên người Đường Thiên.
Màu xanh da trời đẹp tới mức người ta tim đập chân run, mảnh giáp như lông chim hơi giang ra. Miếng đệm vai hơi nhếch lên, một con khổng tước cao ngạo duỗi thẳng, ba sợi lông đỏ tươi trên đầu giương thẳng trong không khí, ánh mắt không che dấu vẻ kiêu ngạo.
Ầm!
Khí thế kinh khủng như núi lửa phun trào, dâng thẳng tới trời!
Đường Thiên nheo mắt, gần như cùng lúc, con khổng tước trên vai gã cũng nheo mứt, trên con mắt khổng tước hiện lên ánh sáng màu trắng, con mắt như bạc đó càng lộ thêm vẻ lạnh lẽo khắc nghiệt.
Nếu Tỉnh Hào chứng kiến con khổng tước này chắc chắn sẽ rất chấn động, vì nó đã cường đại hơn hẳn. Lần trước sau trận chiến cùng Hắc Hồn, khổng tước cứu được Đường Thiên , nghe Tỉnh Hào nói trong hội có bí pháp tẩm bổ cường hóa được bí bảo võ hồn, Đường Thiên không hề do dự bỏ luôn một ngàn điểm cống hiến mua một bộ.
Bộ bí pháp này tên là 【 Dưỡng Bảo Lục 】.
Phương pháp cường hóa bí bảo võ hồn không phức tạp, cho võ hồn bí bảo ăn hồn hạch sau đó dùng võ hồn của mìnhl àm lửa luyện hóa võ hồn bi sbảo, giúp nó loại trừ tạp chất trong hồn hạch. Làm vậy có hai điểm lợi, một là khiến võ hồn bí bảo càng trở nên mạnh mẽ tinh thuần, hai là khiến hco võ hồn bí bảo càng tiếp cận với võ hồn bản thân, khiến cho liên kết giữa bí bảo và chủ nhân càng chặt chẽ,c hủ nhân có thể phát huy ra nhiều thực lực của bí bảo hơn.
Trên tay Đường Thiên đang có vài ngàn điểm cống hiến, những điểm cống hiến này tới quá dễ, gã bỏ ra mua cũng chẳng thấy tiếc.
Quan trọng nhất là võ hồn của gã rất mạnh, võ hồn đạt tới cấp bạc, người khác không thể tưởng tượng nổi. Võ hồn cấp bạc cũng nhanh chóng chứng minh sự cường đại của bản thân, khổng tước giờ đây đã mạnh mẽ hơn không ít. Quan trọng nhất là liên hệ giữa khổng tước và Đường Thiên cũng từ mơ hồ trở nên rõ rệt hơn hẳn.
Tuy đều là giáp cấp đồng nhưng rõ ràng Khổng Tước Lam lợi hại hơn Ngọc Hoa Minh Thu.
๑๑۩۞۩๑๑
“Bộ giáp thật lợi hại!” Râu cá trê khiếp sợ nhíu mày: “Là chòm sao Khổng Tước. Chòm sao Khổng Tước lại xuất hiện cao thủ rồi à? Bộ giáp như vậy không thể vô danh được.”
“Hình như trước đây võ hội Quang Minh có một người, Quỷ Trảo dùng bộ giáp của chòm sao Khổng Tước.” Người cao ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm vào Đường Thiên, không di chuyển chút nào, miệng nhanh chóng đáp lời.
“Hắn là người của võ hội Quang Minh hà?” Hai hàng mi của râu cá trê càng nhíu chặt, nếu Đường Thiên có bối cảnh võ hội Quang Minh vậy chuyện này càng thêm phiền toái.
Chạm vào quái vật khổng lồ như võ hội Quang Minh sẽ rất phiền toái.
“Chắc vậy.” Người cao đáp lời: “Võ hội Quang Minh bỏ khá nhiều công sức vào phương diện bí bảo, mặt này không ai sánh được với họ. Ngươi xem con mắt khổng tước kìa, có ánh sáng màu trắng, chắc chắn đã được rèn luyện.”
“Phiền toái lớn rồi, xem ra Vũ Minh Thu gặp cường địch.” Râu cá trê có vẻ không coi trọng Vũ Minh Thu.
“Đúng vậy.” Người cao cũng không ngờ lại xảy ra biến cố như vậy.
Lông mày hai người co thành một nhúm.
๑๑۩۞۩๑๑
Vũ Minh Thu ngơ ngạc nhìn Đường Thiên như biến thành người khác
Một cảm giác ghen tị bùng lên như ngọn lửa trong lòng hắn.
Bộ giáp này còn mạnh hơn của mình!
Kẻ như vậy sao xứng có được bộ giáp mạnh hơn mình?
Khốn kiếp!
Hai mắt Vũ Minh Thu đỏ bừng, hung hăng nhìn Đường Thiên, trong mắt sục sôi sát ý. Một âm thanh không cách nào ngăn chặn, không ngừng vang lên trong lòng hắn, chỉ cần giết chết kẻ này ngươi sẽ có được bộ giáp cường đại này, chỉ cần giết chết kẻ này ngươi sẽ trở lại như vương giả, chỉ cần giết chết kẻ này, ngươi sẽ khiến mọi người đều nhớ kỹ tên ngươi...
Chỉ cần giết chết kẻ này!
Chỉ cần giết chết kẻ này!
Con mắt Vũ Minh Thu càng trở nên thô bạo, vài năm sống như phế vật đã khiến tính cách hắn trở nên điên cuồng. Lúc này hắn đang cần gấp rút tuyên bố sự trở lại của mình, tuyên bố sự cường đại của mình, đúng vậy...
Nhưng tất cả lại bị người trước mặt ngăn cản.
Chết!
Chỉ có giết chết hắn!
Mình mới có thể tìm lại mọi thứ mình mong muốn!
Bộp bộp bộp, từng phiến giáp ngọc trên người Vũ Minh Thu không ngừng sụp đổ, hóa thành từng luồng sáng tiến vào cơ thể hắn. Khuôn mặt hắn hiện vẻ đau đớn, song khí thế lại không ngừng tăng lên với tốc độ kinh ngời.
Đường Thiên tỉnh táo quan sát đối phương, lòng thầm lắc đầu. Sau khi mua được Dưỡng Bảo Lục, rốt cuộc gã cũng có chút hiểu biết tương đối hệ thống về võ hồn bí bảo.
Điểm bất đồng giữa bí bảo cùng những vật thường chính là ở võ hồn. Võ hồn của bí bảo có cấp bậc càng cao thì linh tính càng cao, chúng có cả hỉ nộ ái ố. Cùng một bí bảo, võ hồn bí bảo thân cận với ngươi hay bài xích ngươi, vậy uy lực nó thể hiện sẽ như một trời một vực.
Trong Dưỡng Bảo Lục, Đường Thiên tìm thấy một từ, tin tưởng.
Nhất định phải tin tưởng bí bảo bản thân. Ngươi càng tin tưởng bí bảo của mình, nó sẽ càng cường đại, càng ăn ý với ngươi.
Mà Vũ Minh Thu đã không còn tin tưởng bộ giáp của mình.
Thật tiếc cho bộ giáp này, Đường Thiên đầy tiếc nuối nhìn từng quầng sáng, những quầng sáng đó ẩn chứa đau thương của võ hồn.
Người như vậy không xứng có bộ giáp này.
Hãy để cho mọi thứ chấm dứt.
Đường Thiên thu lại ánh mắt, thân hình cúi xuống, giang hai tay, bàn tay xiết chặt thành quyền!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK