Mục lục
[Dịch]Chiến thần bất bại - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trong các loại võ kỹ của chuyên gia cận chiến thì thứ mà Đường Thiên kém nhất chính là quan tiết kỹ.

Quan tiết kỹ là một bộ võ kỹ ở khoảng cách siêu gần, nhắm vào xương khớp trên cơ thể. Khớp xương là nơi yếu trên thân thể, dễ bị tổn thương. Hơn nữa muốn làm xương khớp mạnh lên khó hơn những nơi khác rất nhiều.

Võ giả giỏi quan tiết kỹ cực kỳ đáng sợ. Một khi bị cao thủ quan tiết kỹ áp sát thì ác mộng của ngươi đã bắt đầu, bất kỳ vị trí nào trên thân thể ngươi đều có thể trở thành mục tiêu của hắn. Những võ giả này thường hiểu rõ những khớp xương ẩn sau bắp thịt như lòng bàn tay, cũng biết cách để phá hủy chúng.

Nhưng quan tiết kỹ cũng rất khó học.

Rất khó mua được thẻ hồn tướng loại này, ngoài ra, còn một nguyên nhân quan trọng, đó là nó cần đối tượng để luyện tập. Tập với hình nộm sẽ không bao giờ luyện được quan tiết kỹ thật sự.

Đó cũng là vấn đề Đường Thiên phải đối mặt. Bốn võ kỹ khác đã luyện đến mức hoàn mỹ, ba loại võ kỹ tấn công cũng đã ngộ ra sát chiêu, chỉ có quan tiết kỹ là kém nhất.

Trước đây Đường Thiên không nghĩ tới, đến tận ban nãy hắn chợt nhận ra Lục Đàn Tí Viên am hiểu đánh lộn bằng tay không chính là đối tượng luyện tập cực tốt.

Mà chân lực cấp cao làm cho người hắn sưng phù giúp cho hắn có thêm một tấm chắn, chỉ phải bảo vệ chỗ yếu như mắt miếc các loại, hắn hoàn toàn không sợ bị thương. Nãy hắn đã thử, cú đấm của Lục Đàn Tí Viên rất mạnh nhưng đấm lên người hắn cũng chẳng ăn thua gì.

Nghĩ tới điều này Đường Thiên chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười to.

Hắn không nói không rằng, hùng hục xông tới chỗ Lục Đàn Tí Viên.

Bụp bụp bụp!

Nắm đấm của Lục Đàn Tí Viên không ngừng giã vào người hắn nhưng Đường Thiên chẳng thèm né tránh, lao tới chỗ Lục Đàn Tí Viên, không ngừng sử dụng các loại quan tiết kỹ.

Một khung cảnh cực kỳ quái dị.

Đường Thiên dính vào Lục Đàn Tí Viên như dán keo con voi, sử dụng các loại quan tiết kỹ, có lúc lại quật Lục Đàn Tí Viên xuống đất. Nắm đấm của Lục Đàn Tí Viên thụi liên tục vào Đường Thiên đang cuốn băng vải đầy người.

Mặt đầu trọc trắng bệch, môi run run, chuyện này... chán sống à...

Cú đấm của Lục Đàn Tí Viên rất mạnh, mỗi phát đánh vào người Đường Thiên đều làm cho người hắn rung rung. Nhưng Đường Thiên chẳng để tâm mà vẫn nhào tới. Mặt đất bị cày tung, không chỗ nào còn nguyên vẹn.

Đường Thiên như sói đói, không thèm để ý tới những đòn đó, ôm chặt lấy tứ chi Lục Đàn Tí Viên.

Tiếng đấm thùm thụp làm mọi người không nỡ nhìn, mặt trắng bệch.

Hắn... hắn đang làm gì vậy?

Bọn họ ngơ ngẩn nhìn Đường Thiên, ôm lấy đùi Lục Đàn Tí Viên, hai tay lần mò, mọi người cảm thấy lợm cả giọng.

Lẽ nào hắn....

Đường Thiên ôm đầu gối Lục Đàn Tí Viên, tay không ngừng lần mò, trong tiếng nắm đấm thụi thùm thụp, hai mắt Đường Thiên phát sáng, lảm nhảm: "Không đúng... thủ pháp không đúng... ừm, khớp gối cứng quá, a... là thế này!"

Rắc!

Lục Đàn Tí Viên bỗng ngừng đấm, rống lên thảm thiết.


Phù phù phù...

Đường Thiên lau băng vải thấm đẫm mồ hôi, cuối cùng cũng bẻ được đầu gối của nó, hắn thò tay về phía đầu gối kia của con Lục Đàn Tí Viên.

Trong mắt Lục Đàn Tí Viên lộ ra vẻ sợ hãi, sau đó chợt nổi giận, nó điên cuồng tấn công Đường Thiên, Đường Thiên bị bao phủ trong mưa nắm đấm, mặt đất bên cạnh hắn cũng bị cày tung, bùn đất bắn tung tóe.

Rắc!

Đầu gối đã bị bẻ trật khớp.

Rắc, rắc!

Khớp tay cũng bị bẻ trật.

Lục Đàn Tí Viên nằm xõng xoài trên mặt đất, nó vặn vẹo thân thể, nhưng ko thể nhúc nhích được.

Đầu trọc sợ xanh mặt, trong mắt họ thân hình quấn đầy băng vải kia đáng sợ như ma quỷ trong địa ngục. Bọn họ vô cùng sợ hãi, cảnh trước mắt làm cho bọn họ không rét mà run.

Lục Đàn Tí Viên tấn công như vậy, thân thể người thường hẳn đã sớm nát vụn, không lẽ thân thể Đường Thiên bằng thép?

Kinh khủng nhất là Đường Thiên bị đánh như vậy mà chẳng chút phản ứng, vẫn chăm chú bẻ khớp, đám đầu trọc cảm thấy quá cố chấp, điên cuồng!

Bỗng Lục Đàn Tí Viên đang nằm gầm lên.

Tiếng gầm này không giống lúc trước, truyền ra rất xa.

"Không ổn, nó gọi đồng bạn đến!" Đầu trọc vội nói: "Đại ca, chạy mau! Nó đang gọi đồng bạn đến!"

Đường Thiên sáng mắt lên, hắn đang hưng phấn, đâu chịu rời đi như vậy, phất tay: "Các ngươi đi trước đi."

Đầu trọc do dự một lát, mặt đất rung lên ầm ầm, gã run cầm cập, dẫn mọi người rời đi.

※※※※※※※※※※※※※※※※

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK