Mục lục
[Dịch]Chiến thần bất bại - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Phương pháp của Đường Thiên đơn giản thô bạo tới cực điểm.

Gã khó lòng khống chế Năng Lượng Lô, thế nhưng lại có thể khống chế Huyết Lô ở mtọ mức nhất định. Đường Thiên khống chế Huyết Lô va mạnh vào Năng Lượng Lô, ầm, tường bl bể nát, máu tươi bắn lên huyết mạch, Song Tử Lô vốn phân biệt rõ ràng hợp lại làm một.

Đường Thiên kêu rên một tiếng, quá trình va chạm tuyệt đối không có gì đẹp. Một cảm giác đau đớn âm ỉ từ trong ngực, gã còn chưa kịp thở tai đã vang ầm lên tiếng gào tức giận của Tiểu Nhị.

"Ngươi điên rồi à! Ngươi định hại chết chúng ta phải không? Tên điên nhà ngươi! Song Tử Lô! Ngươi biết Song Tử Lô là gì không? Ngươi không hiểu cái chó gì cả mà dám làm bừa như vậy! Ta đúng là ngu chết mất thôi, ngu mới tin vào tên ngu ngốc không đầu óc thần kinh như ngươi! Tên ngu ngốc kia, ngươi đập nát tất cả rồi! Đập nát hết rồi! Hiểu không? Ngươi hại chết chúng ta rồi!"

Tiểu Nhị tức giận tới mức toàn thân run rẩy, vứt luôn cả sự bình tĩnh thường ngày ra sau đầu, y cảm giác mình như sắp phát điên, mình lại đặt hy vọng vào một gã không đáng tin cậy, chết cũng đáng đời!

Trong số cách sử dụng của Song Tử Lô tuyệt đối không có song hô hợp nhất. Y vốn tưởng Đường Thiên có phương pháp xảo diệu gì.

Mình đã nói rõ tất cả tin tức liên quan tới Song Tử Lô cho gã ngốc này. Kết quả thì sao, kết quả là gã ngốc này lờ sạch. Chỉ dựa vào phán đoán bản thân làm bừa, mình lại cũng hồ đồ tới mức tin gã, Tiểu Nhị tức giận tới nổ phổi.

Được rồi, thức hồn không có phổi. . . Mình đúng là choáng váng quá rồi.

Đường Thiên sắc mặt hơi tái đi, hành động tàn nhẫn vừa rồi gã cũng không chịu nổi. Nghe Tiểu Nhị gào thét, gã vung tay: "Đừng lo lắng quá."

Sắc mặt Tiểu Nhị âm trầm tới mức chảy nước, gằn từng tiếng từ trong kẽ răng: "Đừng lo lắng quá? Ha ha, ngươi là Thánh giả Song Tử đầu tiên hợp nhất Song Tử Lô thành một thể!"

"Thật sao thật sao?" Đường Thiên vốn sắc mặt hơi tái, thế nhưng nghe Tiểu Nhị nói vậy thần thái lập tức sáng láng, đương đương tự đắc: "HA ha, đừng sùng bái ta quá, thật ra cũng bình thường thôi mà, đây chỉ là chuyện nhỏ với Thiếu Niên Như Thần!"

Lửa giận của Tiểu Nhị vốn tiêu giảm vài phần lại bị thái độ ngạo mạn này của Tiểu Nhị làm cho tức giận, y gầm lên: "Ngươi muốn chết thì tự đi tự tử đi, đừng kéo ta theo! Ta đúng là xui xẻo mới thành một người hai mặt cùng tên khốn nhà ngươi!"

"Hóa ra Tiểu Nhị ngươi là một mặt khác của ta." Đường Thiên chẳng buồn đẻ ý, đột nhiên như bừng tỉnh hiểu ra: "Chẳng trách ta cảm thấy Tiểu Nhị lợi hại như vậy! Một mặt khác của Tiểu Nhị sao có thể không lợi hại? Nói cho cùng cũng chính là ta lợi hại! Ai da ai da, đúng rồi, ta quả thật lợi hại. . ."

Tiểu Nhị trợn mắt nhìn Đường Thiên, y đã không biết nên nói gì.

Phản ứng như vậy… Ngoại trừ thiếu niên thần kinh, y thật sự không nghĩ ra nó sẽ xuất hiện trên người ai.

Những kẻ ý thức được mình có nhân cách thứ hai đáng lẽ nên căng thẳng cảnh gicá chứ? Cái gã này lị đương đương tự đắc, khoe khoang công lao của mình, là do thần kinh ư..

Chờ đã, sai vấn đề rồi, đang nói về Song Tử Lô cơ mà!

Đợi Tiểu Nhị phản ứng lại, Đường Thiên đã vừa khoe khoang vừa nghịch ngợm Song Tử Lô, miệng lầm bầm: "Yên tâm yên âm, ý tưởng thiên tài như vậy Thiếu Niên Như Thần còn nghĩ ra được, còn gì mà Thiếu Niên Như Thần không làm được? Có điều, Tiểu Nhị, ta bảo này, ngươi tốt xấu gì cũng là một mặt khác của Thiếu Niên Như Thần, không khí thé hơn duodực sao? Đừng khiến ta mất mặt, chút việc nhỏ mà hô to gọi nhỏ như vậy, Thiếu Niên Như Thần thông minh cơ trí, trầm ổn đại khí, sao ngươi học tập một chút đi. Một mặt khác của ta không bị ngốc đấy chứ. . ."

Tiểu Nhị há hốc mồm, nửa ngày không nói nên lời.

Mình. . . Mình mà lại bị tên ngốc này dạy bảo. . .

Lần đầu tiên Tiểu Nhị cảm giác đầu óc không đủ dùng, y ngơ ngác nhìn Đường Thiên như trước nay không quen biết gã ngốc này. Trong lòng y như bị một bầy dã thú chà đạp.

Y ôm đầu, khó tin nhìn Đường Thiên.

Thông minh cơ tí, trầm ổn đại khí. . .

Ngươi lấy đâu ra cái tự tin quái quỷ đó vậy!

"Được rồi!" Đường Thiên vỗ vỗ tay, sắc mặt đắc ý, thản nhiên nói: "Quả nhiên đối với Thiếu Niên Như Thần, không có gì là khó khăn cả. Này, Tiểu Nhị, ngươi phải học tập ta đi, lúc nào học tập được một nửa công lực của ta, ừm, không, ba phần công lực, ngươi sẽ phát hiệnt hế giới trong mắt mình đã hoàn toàn thay đổi!"

"Ngươi nói đúng lắm." Tiểu Nhị bình tĩnh lại gật đầu, y cười khẩy trong lòng, thế giới của thần kinh làm sao tương đồng được?

Y lại bay vào thân thể Đường Thiên, Song Tử Lô vốn tràn ngập vẻ đẹp giờ cực kỳ thê thảm, chính giữa thiếu mất một khối, cứng nhắc chắp vá.

Trong lòng y nguội lạnh, Song Tử Lô là huyết mạch Song Tử thức tỉnh tới chung cực.

Mười Hai Cung Hoàng Đạo, huyết mạch mỗi cung khi thức tỉnh chung cực đều tuyệt đối bất đồng, có năng lượng độc nhất vô nhị. Thế nhưng huyết mạch Hoàng Đạo muốn thức tỉnh chung cực cũng cực kỳ khó khăn.

Nói thật ra, Đường Thiên có thể hoàn thành thức tỉnh chung cực, Tiểu Nhị giờ cũng khó lòng tin nổi. Cho dù bản thân Tiểu Nhị cũng không dám nói chắc mình có thể thức tỉnh sớm như vậy hay không.

Nghĩ tới đây, trái tim Tiểu Nhị lại thót lại. Khó khăn lắm mới thức tỉnh chung cực, có thể làm một đại sát chiêu, giờ lại bị gã ngốc này đập hỏng, Tiểu Nhị trong lòng chảy máu.

Mang theo sự bi thương và hối hận, Tiểu Nhị bay vào Năng Lượng Lô, sau đó ngây ngốc.

Biển máu màu đỏ và năng lượng màu xanh vẫn phân biệt rõ ràng, thế nhưng giữa biển máu và năng lượng có khoảng trống. Cảnh tượng trước mắt cực kỳ kỳ quái, Năng lượng xanh lam bị đè vào một góc Năng Lượng Lô, mà biển máu đỏ tươi cũng bị chen vào một góc Huyết Lô.

Giữa xanh đỏ tồn tại sức đẩy cực mạnh, chúng bài xích nhau như nam châm.

Năng Lượng Lô vốn phủ đầy màu xanh lam bị sức đẩy cường đại này ép vào một góc Năng Lượng Lô, chỉ chiếm nửa Năng Lượng Lô.

Năng lượng màu xanh lam càng thêm nồng đậm, lúc này tương đương với chúng bị ép xuống một nửa, màu sắc xanh thẳm này như mỹ thực với Tiểu Nhị, khó lòng chống lại.

Y không hề do dự nhảy vào biển năng lượng.

Cảm giác thoải mái trước nay chưa từng có khiến y hạnh phúc như muốn rên rỉ. Nồng độ tăng gấp đôi, hiệu quả cực kỳ rõ ràng, Tiểu Nhị có thể cảm giác hồn nguyên không ngừng sản sinh.

Thế nhưng Tiểu Nhị trời sinh bình tĩnh cũng không vui đến quên mọi việc, trong lòng y cực kỳ mất tự nhiên.

Gã ngốc này. . . Lại thật sự thành công rồi!

Làm bừa như vậy cũng có thể thành công. . . Gã ngốc này may mắn tới mức nào. . .

Hả?

Tiểu Nhị đột nhiên chú ý thấy nồng độ năng lượng không ngừng gia tăng, sức đẩy từ biển máu đối diện không ngừng tăng cường. Biển máu đỏ tươi khiến Tiểu Nhị không thích chút nào.

Y có thể thấy Huyết Lô như trái tim, co rút mở rộng có nhịp điệu, mỗi lần co rút mở rộng, biển máu đều lay động. Trong tầm mắt Tiểu Nhị, biển máu như một đại dương đỏ tươi mênh mông, cuồng phong vũ bão không ngừng kích động, ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo không gì sánh nổi.

Cảm giác nóng rực ập thẳng vào mặt.

Tiểu Nhị ngâm thân thể bản thân trong biển năng lượng xanh lam.

Néu nói biển máu trong Huyết Lô như cuồng phong vũ bão, như vậy biển năng lượng trong Năng Lượng Lô lại là một vùng biển lạnh lẽo không chút gió.

Một động một tĩnh, một nóng một lạnh, Đường Thiên đánh vỡ hàng rào của chúng lại khiến chúng hình thành một loại cân bằng xảo diệu khác.

Tiểu Nhị lập tức ý thức được chỗ lợi trong việc này.

Huyết mạch đối diện đang chậm rãi tiến hóa, sức đẩy truyền tới càng lúc càng mạnh, gần như đồng dạng, biển năng lượng màu xanh mà mình ngâm người cũng liều mạng hâp thu năng lượng. Ngược lại biển năng lượng mạnh mẽ cũng kích thích huyết mạch tiến hóa.

Cân bằng vi diệu thân kỳ khiến Tiểu Nhị thất thần.

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, có thế nào y cũng không tin cân bằng kỳ diệu đó lại do Tiểu Nhị xây dựng. . .

Cân bằng hẳn là thiên phú của chòm Thiên Bình ới đúng. Thiên phú của chòm Song Tử là một thể hai mặt, ánh sáng và bóng tối, âm và dương, đen và trắng. . . Bản thân đã là pháp tắc cùng đại và cao tham. Chòm Song Tử một người có hai bộ mặt là chuyện bình thường, thế nhưng không ai nghĩ tới việc hòa hai bột mặt lại làm một thể, xây dựng một loại cân bằng kỳ quái như vậy.

Hơn nữa cách xây dựng còn thô bạo như vậy..

Chẳng lẽ thế giới thần kinh thật sự thần kỳ vậy sao. . .

Tiểu Nhị giật mình, vội ngưng cái suy nghĩ nguy hiểm này, sắc mặt cảnh giác.

Trí thông minh của mình tuyệt đối không thể để gã ngốc này kéo thấp. Giữa mình và gã nóc là đối thủ, là tử địch. Đây chắc chắn là âm mưu của gã ngốc, gã ngốc muốn dùng cách này hạ thấp trí thông minh của mình, sau đó dùng kinh nghiệm phong phú đánh bại mình!

Không sai, chắc chắn là vậy!

Đường Thiên cực kỳ thỏa mãn với ý tưởng thiên tài này của mình, có điều. . . Gã đường hoàng trịnh trọng nhắc nhở Tiểu Nhị: "Này, Tiểu Nhị, thân là một mặt khác của Thiếu Niên Như Thần, đừng làm mất uy phong vang dội của ta đấy!"

Tiểu Nhị ngâm mình trong biển năng lượng, sắc mặt âm trầm như nước.

Tên khốn kiếp kia!

Mầm Mầm bay ra, ê ê a a nhào về phía Đường Thiên. Sau khi có cánh, đứa nhóc này bay tới bay lui cả ngày.

Đường Thiên bắt đươc Mầm Mầm, nhấc tới trước mặt, nặn nặn cái mông tròn nung núc thịt của Mầm Mầm, tấm tắc lấy làm lạ: "Thậm chí không lưu lại dấu, chỗ thịt này chắc ăn ngon lắm!"

Ăn. . ."

Thân thể Mầm Mầm cứng đờ, gương mặt bị dọa tái nhợt.

"Tự đi chơi đi, ta còn việc."

Đường Thiên buông tay, Mầm Mầm như được đạ xá, chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi.

Cải tạo Song Tử Lô thành công, tâm tình Đường Thiên cực kỳ thoải mái, việc này khiến gã nếm được mùi trái ngọt. Quỷ Ngô tiền bối không hổ danh một trong Tam Huyết Thánh của Hắc Hồn gì đó, quả nhiên có chút trình độ.

Gã quyết định bỏ chút thời gian sửa sang lại những di vật của Quỷ Ngô tiền bối trong Đoạt Xác Châu. Hơn nữa gã cũng muốn làm rõ tảng đá trong cơ thể Mầm Mầm rốt cuộc là gì.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK