Mục lục
[Dịch]Chiến thần bất bại - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




"Mọi người chuẩn bị xong chưa?"

Đường Thiên căng yết hầu ho lớn, dáng vẻ thiếu niên nóng lòng muốn thử.

"Đã chuẩn bị kỹ càng!"

"Đang chờ xuất phát đây!"

"Đám trẻ nít kia có bị dọa khóc không đây?"

Đám người trả lời rất loạn, thanh thế kém hẳn so với những binh đoàn chỉnh tề. Có điều Đường Thiên chẳng buồn để ý, trước mặt gã là bốn mươi hai Thánh giả.

Đoàn người tinh thần phấn chấn, ai nấy mỉm cười hớn hở, hoàn toàn không hề lo lắng về chiến đấu sắp diễn ra. Bốn mươi hai Thánh giả, cho dù là Thánh giả tự do thực lực bình thường vân là một lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Võ Hội Quang Minh gần như không hề biết gì về trận chiến tại thành Hàn Cổ. Mà những đoạn phim về bọn Đường Thiên chỉ là uy hiếp của Phục Anh trước trận chiến. Theo Võ Hội Quang Minh, những Thánh giả này chắc chắn đều đã trở thành bia đỡ đạn, tan thành tro bụi.

Không chỉ Võ Hội Quang Minh, những người khác cũng không ngờ những Thánh giả của thành Hàn Cổ lại không hy sinh bao nhiêu, hầu như bị nhét cả vào trướng của Đường Thiên.

Lời thanh minh mù quáng đằng đằng sát khí của Võ Hội Quang Minh khiến các Thánh giả thành Hàn Cổ cười ha hả không thôi. Giờ thù hận giữa mọi người vói Võ Hội Quang Minh đã không còn chỗ hòa giải, song phương không chết không thôi, binh đoàn Hồng Diệp cùng binh đoàn Quang Kiếm trong mắt mọi người chẳng khác nào hai miếng bánh nhân thịt thơm ngát.

Nói thật ra, binh đoàn Hồng Diệp cùng binh đoàn Quang Kiếm thực lực cũng cực kỳ xuất sắc. Dẫu sao cũng là binh đoàn với nòng cốt là phân hội hoàng kim, tố chất cực tốt.

Nhưng đặt trước mặt hai mươi bốn Thánh giả, lại chẳng là gì.

Đường Thiên vung tay: "Xuất phát."

Mọi người ầm ầm đáp ứng, bốn mươi ba bóng người bay thẳng lên ròi, bọn họ gào thét lo về phía tây bắc.

Một Thánh giả tên Trịnh Vũ đột nhiên hưng phấn hô: "Tìm thấy chúng rồi, bên kia!"

Trịnh Vũ vóc dá nhỏ gầy, trông không bắt mắt, hắn là một Thánh giả giỏi về tầm bảo, phương diện hồn thuật luyện mắt cực ỳ thâm hậu. Mục tiêu lớn như binh đoàn để lại rất nhiều sóng năng lượng trong không khí, khiến hắn dễ dàng khóa được phương vị của đối phương.

Mọi người lập tức hưng phấn hẳn lên.

Tất cả nhanh chóng gia tốc!

Không trung vang lên tiếng rít sắc bén, mọi người tâm trạng buông lỏng, bắt đầu chơi đùa, bay xoắn ốc, để lại tàn ảnh, phù quang lược ảnh. . ..

Lợi hại nhất là một gã tên là Lý Đạt, hắn am hiểu hồn thuật lồng năng lượng, điều chỉnh lồng năng lượng của mình thành hình quả chùy sắc bén, sau đó gia tốc điên cuồng, lồng năng lượng ma sát với không khí làm dấy lên ánh lửa chói mắt, chỉ thấy hắn kéo theo một cái đuôi lửa rất dì, thanh thế cực kỳ đồ sộ

Sáng kiến này khiến mọi người vỗ tay vang dội.

Đường Thiên cảm thấy phương pháp này rất hay, nếu mọi người cùng dùng chắc chắn sẽ rất hùng vĩ.

Thanh thế trước lúc đánh nhau rất quan trọng!

Mọi người nghe xong suy nghĩ của Đường Thiên đều cười ha hả, tuy chỉ cảm thấy đây chỉ là chút trò ác của Đường Thiên, thế nhưng tất cả đều mở lồng năng lượng, điều chỉnh nó thành quả chùy hình tròn.

"Chờ đã! Xếp hỉnh tề một chút! Mông Tháp, ngươi đi ra đây!"

"Xếp hàng, xếp hàng, lát nữa mọi người phải duy trì tốc độ đồng đều, không được nhanh cũng không thể chậm!"

Đường Thiên chỉ huy lung ta lung tung, rốt cuộc cũng bày ra một trận hình tấn công cơ bản nhất. Nếu Binh có mặt ở đây chắc chắn sẽ khịt mũi coi thường, trận hình công kích này thật quá xấu xí.

Đường Thiên lại chẳng hề để ý, gã đang cực kỳ phấn khởi.

"Xông lên!"

Đường Thiên ra lệnh một tiếng, bốn mươi ba người ầm ầm lao về phía trước.

Binh đoàn Hồng Diệp đang nhanh chóng tiến quân, bọn họ đã rất gầ thành Hàn Cổ, thắng lợi ngay trước mắt, mọi người đều cực kỳ vững tâm tin tưởng. Một thành Hàn Cổ đã bị Phục Anh dày xéo một lượt, liệu còn lại cái gì? Phục Anh phản công trước lúc chết cũng đủ khiến thành Hàn Cổ bị san thành bình địa rồi.

Chỉ cần chiếm được thành Hàn Cổ, công lao này cũng đủ cho họ thăng chức rất nhanh.

Toàn bộ binh đoàn Hồng Diệp phấn khích như hít thuốc lắc.

Đột nhiên một điểm đen xuất hiện phía trước, là do thám phe mình, thế nhưng. . .

Dáng vẻ do thám chật vật hoảng hốt, gương mặt dường như đang rất. . . Sợ hãi?

Trong lòng Quỳnh Tư chợt dâng lên cảm giác không lành, nhưng đúng lúc này, một điểm sáng ánh lên phía xa.

Đó là cái gì?

Ánh sáng lao tới cực nhanh, do thám trên không trung còn chưa hạ xuống đất, điểm sáng đã lao thẳng tới. Con ngươi Quỳnh Tư đột nhiên co rút lại, đó là. . .

Trong ánh lửa mơ hồ thấy được bóng người.

Tốc độ của ánh lửa cực nhanh, bọn họ đều không nghe thấy bất cứ âm thanh gì, khoảnh khắc khi ánh lửa áp sát, Quỳnh Tư mới nhìn rõ, trong ánh lửa là một đám người.

Không, đám người này ai nấy bao phủ trong ngọn lửa hừng hực.

Đầu óc Quỳnh Tư trống rỗng, Thánh. . . Thánh giả!

Không thể nào. . .

Hắn đột nhiên giật mình, căng yết hầu hô lớn: "Địch tấn công!"

Giọng nói của Quỳnh Tư hoàn toàn thay đổi, đầy thê thảm sợ hãi, lập tức khiến đám binh lính đang ngây người hồi thần. Đám người hoàng sợ nhìn bầu trời, những kẻ địch toàn thân bao phủ trong ngọn lửa kia đang áp sát họ với tốc độ kinh người.

Tiếng rít gào đáng sợ chậm rãi tới sau khiến mọi người đều run rẩy.

Đối phương bắt đầu lao xuống!

Đám người như thiên thạch từ trên trời giáng xuống, kéo theo đuôi lửa dài dẵng, uy thế như hủy thiên diệt địa, không binh lính nào còn duy trì trấn tĩnh nổi, gương mặt mỗi người đều trắng bệch như tờ giấy, hai chân run cầm cập.

Thánh giả!

Nhiều Thánh giả như vậy ư. . .

Toàn bộ binh đoàn Hồng Diệp, chỉ duy nhất Quỳnh Tư còn chút bình tĩnh và trấn định. Hắn biết lần này cơ hội sống sót cực kỳ xa vời, lúc này đã thật sự là tuyệt cảnh. Thế nhưng sau nỗi sợ hãi ban đầu, hai mắt hắn gằn tơ máu, trong lòng càng thêm quyết liệt!

Thành tựu hôm nay đều do Phục Anh địa nhân chỉ dẫn.

Vậy dùng mạng này để báo đáp ơn huệ của Phục Anh đại nhân!

Trong lòng hắn lại yên ổn hẳn: "Chuẩn bị tấn công!"

Giọng hô của hắn vang dội giữa đất trời, như chiếc lá bấp bênh, yếu ớt khó tả, thế nhưng rơi vào tai đám binh lính đang luống cuống mờ mịt lại như nhánh cỏ cứu mạng cuối cùng.

"Giết!"

Quỳnh Tư giơ tay gào thét, giờ khắc này hắn đã quên hẳn sợ hãi, trong lòng chỉ có sát ý.

Ý chí của chú tướng cảm hóa binh lính xung quanh, huấn luyện dài ngày đã hình thành bản năng, khiến bọn họ gần như đồng thời hô lớn: "Giết!"

Toàn bộ bd Hồng Diệp đột nhiên sáng lên, ánh sáng tụ tập tới tốc độ kinh người, truyền vào người Quỳnh Tư.

Ánh sáng quanh người Quỳnh Tư đã nồng đậm tới mức đáng sợ, như một biển ánh sáng. Vung cao cánh tay, Quỳnh Tư như dốc hết quyết tâm chém thẳng về phía các Thánh giả đang ầm ầm lao tới!

Mưa ánh sáng ầm ầm phun trào!

Đường Thiên đang lao thẳng xuống hoàn toàn không có vẻ vui cười đùa giỡn lúc thường, ánh mắt hắn uy nghiêm đáng sợ. Chủ tướng đối phương trấn định như vậy không khiến hắn quá kinh ngạc. Theo hắn thấy, đây mới là phản ứng bình thường, vì bất cứ binh đoàn nào dưới trướng hắn chắc chắn sẽ không mất ý chí chống cự vì kẻ địch quá mạnh mẽ!

"Tỏa ra!"

Mệnh lệnh của Đường Thiên thẳng thắn dứt khoát.

Ầm!

Quầng lửa trên bầu trời đột nhiên chia năm xẻ bảy, nổ tung như pháo hoa, hóa thành bốn mươi ba luồng lửa, vẽ thành bốn mươi ba vòng cung trên không trung!

Cột sáng công kích dày đặc thất bại!

Quả nhiên không hổ là Thánh giả!

Quỳnh Tư thở dài trong lòng, thực lực Thánh giả quả thực cao hơn võ giả hoàng kim nhiều. Dưới thế lao xuống mạnh mẽ như vậy còn có thể tự do khống chế phương hướng, chỉ có Thánh giả mới có thể làm được.

Các Thánh giả giữa bầu trời cũng không dòn vẻ vui đùa, nếu bị năng lượng đậm đặc vừa rồi đánh trúng, cho dù mạnh như Thánh giả chắc chắn cũng tan thành tro bụi. Ngay cả Lý Đạt am hiểu lồng năng lượng nhất cũng hơi biến sắc, cho dù hắn toàn lực sử dụng lồng năng lượng cũng không cách nào sống sót dưới công kích kinh khủng như vậy.

Các Thánh giả đồng thau vẫn chỉ có thể sử dụng chân lực bản thân. Điều này mang ý nghĩa công kích của họ của hạn mức tối đa. HỒn thuật tuy càng hữu hiệu, hiệu suất cao hơn võ kỹ, uy lực càng lớn, nhưng tuyệt đối không thể tăng trưởng vô hạn.

Một đòn thất bại, Quỳnh Tư không hề nhụt chí, nổi giận gầm lên một tiếng: "Hồng Diệp!"

Trên người các binh sĩ dồn dập sáng lên hào quang màu đỏ, nhìn từ trên trời xuống, binh đoàn bên dưới tỏa ra hào quang đỏ rực, như một chiếc lá phong màu đỏ. Ánh sáng chói mắt liên kết giữa các binh sĩ như những mạch lá trên chiếc lá.

Võ tướng thật lợi hại!

Thánh giả đương nhien có chút nhãn lực, binh đoàn Hồng Diệp bên dưới lúc này đã liên kết thành một khối, đây là một chiến thuật cực kỳ lợi hại. Tần suất sóng năng lượng của binh đoàn Hồng Diệp hoàn toàn đồng bộ, bên dưới là một khoảng đỏ rực như dung nham, ẩn chứa năng lượng kinh người.

Đường Thiên cũng hơi ngạc nhiên, loại chiến thuật này của đối phương quả thực rất lợi hại.

Trực giác của hắn cực kỳ kinh người, sóng năng lượng bên dưới ẩn chứa nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt.

Võ tướng thông qua khống chế, khiến toản bộ binh đoàn hóa thành một thể thống nhất, hầu như không có bất cứ góc chết nào. Bất cứ nơi nào bị tấn công, năng lượng toàn bộ binh đoàn đều sẽ tụ tập vào nơi bị tấn công, vừa có thể chống đỡ, vừa có thể phản kích.

Trận hình hoàn mỹ.

Đáng tiếc, thực lực chênh lệch tuyệt đối, chiến thuật chẳng thể cứu vãn.

"Công kích phân tán! Chú ý thoát ly!"

Mệnh lệnh của Đường Thiên vang lên trên không trung, mọi người lập tức hiểu ý của gã.

Bốn mưới ba bóng người như những cánh hoa nở bung giữa không trung, kéo theo đuôi lửa hừng hực, ầm ầm bay về mỗi phương bị quanh Hồng Diệp. Bọn họ như một bầy chim linh hoạt, cùng tranh đoạt chiếc lá phong này.

Quỳnh Tư biến sắc.

Đối phương không hề rút lui, lúc này đã không còn cơ hội để thay đổi, tiếng gào thét sắc bén, tiếng rung khiến da đầu tê dại, tất cả tụ tập thành dòng lũ, từ bốn phương tám hướng ép về phía bọn họ.

Bốn mươi ba Thánh giả cùng thả ra hồn thuật tấn công của bản thân.

Hồn thuật màu sắc khác nhau đồng thời đánh lên các góc của lá phong.

Trận hình lá phong đột nhiên nổi lên vết lốm đốm lít nhít, năng lượng quanh mỗi vết đốm ầm ầm bùng nổ.

Chùng sáng chi chít như mưa rơi, loạn xạ khắp cả bầu trời, như những quả pháo hoa bị nhen lửa. Lần náy ắc mặt Quỳnh Tư hoàn toàn thay đổi, trận lá phong vốn không chê vào đâu được, một khi gặp phải công kích của kẻ địch sẽ lập tức phản kích. Đây vốn là ưu điểm nhưng lúc này lại trở thành nhược điểm trí mạng.

Nhiều điểm bị tấn công như vậy sẽ dẫn tới phản kích toàn diện.

Nếu là võ giả bình thường, những đòn phản kích này còn có thể nói là sắc bén, thế nhưng Thánh giả lại có thể thoải mái thoát lý, né tránh.

Chỉ vừa đối mặt, tất cả năng lượng của binh đoàn đã tiêu hao một phần ba!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK