Chòm Đại Hùng.
Nhìn dòng người như thoi đưa, Andrey không khỏi cảm khái: "Năm xưa huynh từng tới chom Đại Hùng, có lẽ cả Yến Vĩnh Liệt cũng không nờ lại có ngày chòm Đại Hùng trở nên phồn hoa như vậy."
"Hơn nữa còn là sau khi hắn chết." Một nữ tử xinh đẹp bên cạnh hắn cười hì hì: "Lại còn trên tay kẻ thù nữa chứ."
Andrey không khỏi mỉm cười: "Đường Thiên quả thật bất phàm!"
"Kể chút đi nào!" Nữ tử lộ vẻ hứng thú.
Andrey trầm ngâm nói: "Lần đầu khi huynh gặp hắn là tại chòm Tiên Nữ. Khi đó thực lực Đường Thiên không mạnh, thế nhưng người này lại có thể nhiều lần chuyển nguy thành an. Người này hành động quả quyết tàn nhẫn, cực kỳ chấp nhất với thắng lợi. Trông như ngây thơ thật ra tâm cơ thâm trầm, tuyệt đối đừng để vẻ ngoài của hắn lừa dối. Ander Lena vốn là minh hữu của hắn, giờ lại trở thành thuộc hạ, thậm chí ngay cả Thợ Săn Adrian cũng nương nhờ vào hắn. Lúc đó huynh chỉ cảm thấy hắn thật may mắn, giờ nghĩ lại càng lúc càng cảm thấy người này bất phàm!"
"Không ngờ tiểu ca lại đánh giá hắn cao như thế." Nữ tử nở nụ cười xinh đẹp.
Andrey cười khổ: "Đương nhiên rồ. Thành tựu của Đường Thiên cao hơn huynh nhiều lắm. Lịch sử sẽ luôn do người thắng viết, nếu hai tay hắn trống không, Thiếu Niên Như Thần chẳng qua chỉ là chuyện cười. Nhưng với chiến tích huy hoàng đó, Thiếu Niên Như Thần lại là một tấm huân chương chói lọi. Thành tựu của hắn quả thật phi phàm, so với phụ hoàng cũng chỉ hơi thua kém mà thôi."
"Hắn làm sao so được với phụ hoàng!" Cô gái chề môi phản đối.
Andrey trầm giọng nói: "Scarlett, muội đừng coi thường hắn. Giờ chòm Đại Hùng đã vượt qua bất cứ chòm Đại Hùng nào trong lịch sử, bất luận muội có để mắt tới nó hay không cũng phải thừa nhận chòm Đại Hùng hiện tại đã bước lên hàng ngũ đỉnh cấp trên Thiên Lộ."
Scarlett còn muốn nói gì đó nhưng Andrey nhìn nàng một cái: "Nếu chòm Đại Hùng không có thực lực như vậy, sao chúng ta lại có hành trình lần này?"
Scarlett im lặng, trước khi xuất hành nàng cũng đã biết sứ mạng của mình.
Vua Sư Tử Leo hy vọng liên hợp với chòm Đại Hùng, hai bên cùng có quan hệ thù địch với Võ Hội Quang Minh, có thể nói là minh hữu thiên sinh. Mà Leo còn mong thế đồng minh này càng thêm vững chắc, thủ đoạn thông gia cổ điển rõ ràng là một trong những cách thích hợp nhất.
Scarlett cũng không phản đối, dung mạo nàng xinh đẹp vô song, nhận ngàn vạn sủng ái, là người thông tuệ, đương nhiên mắt cao hơn đầu, nam tử bình thường há có thể lọt pháp nhãn của nàng?
Mà Đường Thiên còn trẻ tuổi lại có thể xây dựng cả cơ nghiệp đồ sộ, thay đổi thế cục Thiên Lộ, có thể gả cho cường giả như vậy cũng là chuyện tốt.
"Có điều huynh phải nhắc nhở muội." Andrey liếc mắt nhìn Scarlett nói: "Muội phải cẩn thận đối thủ cạnh tranh đấy."
"Huynh đang nói tới Thượng Quan Thiên Huệ à?" Scarlett khẽ mỉm cười, cực kỳ tự tin: "Chẳng phải nàng ta đã sớm biến mất rồi à? Một nữ nhân đã bién mất mà muội không tranh nổi ư, huynh coi thường muội quá đấy."
"Huynh không nói Thượng Quan Thiên Huệ." Andrey lắc đầu: "Huynh nói Kiếm Vực!"
"Kiếm Vực!" Scarlett biến sắc: "Sao các nàng cũng dính vào?"
"Không phải chỉ mình chúng ta thấy được tiềm lực của Đường Thiên." Andrey bất đắc dĩ nhún vai: "Sai rồi, là năng lực. Chòm Đại Hùng đã có tư cách trở thành chòm sao Hoàng Đạo thứ mười ba, Kiếm Vực thích nhất là thế lực mới nổi như vậy. Hơn nữa đối thủ cạnh tranh của muội cũng không chỉ có Kiếm Vực."
"Còn có ai?" Sắc mặt Scarlett khôi phục bình tĩnh, nhíu mày: "Kể hết đi."
Andrey thuộc như lòng bàn tay: "Lần này binh đoàn giáp máy của chòm Đại Hùng đánh bại liền hai binh đoàn hoàng kim, chòm Thiên Bình không phải người mù, bọn họ cũng phái người tới. Chòm Kim Ngưu vì chuyện Sylar dẫn tới quan hệ song phương ác liệt, lần này tớ là để hàn gắn quan hệ. Mặt khác chòm sao Thủy Bình, chòm Song Ngư cùng chòm Cự giải cũng phái người tới. Huynh đoán các chòm sao khác cũng chẳng ngồi xem đâu. Nói thật nhé, đã lâu lắm không có nam nhân tôn quý tới vậy, cạnh tranh kịch liệt lắm!"
Scarlett nhướn mày, gương mặt đầy tự tin, kiêu ngạo nói: "Cuối cùng hắn cũng sẽ chỉ thuộc về muội!:
Nàng không chỉ không thấy buồn bực, ngược lại tràn ngập đấu chí. Đây là một chiến dịch, thắng lợi trong chiến dịch như vậy nàng mới xứng danh nữ thần đệ nhất Thiên Lộ!
Nàng quả thật có vốn để kiêu ngạo, mái tóc dài vàng óng ả như gợn sóng vàng. Làn da trắng trẻo nhẵn nhụi như bánh kem, đôi mắt lam thâm thúy mê người như biển rộng. Vóc dáng cao thon thả hơn nhiều so với nữ nhân bình thường, bộ ngực đầy đặn, eo thon, đôi chân dài thon thả, tất cả phác họa nên vóc người hoàn mỹ.
Bất luận đi đâu nàng cũng là tiêu điểm của những ánh mắt, vô số người điên đảo thần hồn vì nàng.
Từ nhỏ nàng đã tin rằng mình có thể chinh phục bất cứ người đàn ông nào!
Minh Nguyệt nhìn Bảo Thành trước mặt, bỗng xuất thần. Tuy đã sớm biết chòm Đại Hùng đã khai mở Bảo Thành, nhưng khi thật sự tiến vào chòm Đại Hùng, thấy lồng tinh lực bảo vệ thành trấn, nàng cũng không khỏi ngây người.
Nàng từng du lịch tới chòm Đại Hùng, cảnh tượng trước mắt phồn vinh hơn lúc đó nhiều.
Dòng người như thoi đưa, chợ búa phồn thịnh, đại lượng cường giả tới chòm Đại Hùng như thủy triều.
Chòm Đại Hùng đột nhiên quật khởi khiến mọi người không kịp ứng phó, kể cả Kiếm Vực.
"Minh Nguyệt tỷ tỷ, trươc đây tỷ từng tới chòm Đại Hùng rồi à?" Một giọng nói ôn nhu lay tỉnh nàng.
Minh Nguyệt nhìn khuôn mặt nhu mì của Dư Cơ, gật đầu nói: "Đã từng du lịch qua."
Các nàng ngồi trên cỗ xe, khiến mọi người đều chú ý. Dung mạo hai người đều cực kỳ xinh đpẹ, Minh Nguyệt như băng sơn mỹ nhân, còn Dư Cơ lại là mị cốt trời sinh, mỗi cái nhíu mày mỗi nụ cười đều mang thoe ve quyến rũ tận xương, song lại toát lên vẻ thanh thuần vui tươi, khiến người ta nhìn không nỡ chuyển mắt.
Ánh mắt của mọi nam tử trên cỗ xe đều bị hai người thu hút.
"Dương huynh, lần này cho dù thế nào cũng kiếm được một chức thành chủ! Đến lúc đó đừng quên chiếu cố tiểu đệ một chút nhé!"
"Lý huynh quá khiêm tốn rồi! Bản thân chòm Đại Hùng làm gì có cường giả gì, với trình độ của ngươi chức thành chủ như ván đã đóng thuyền thôi!"
Hai võ giả cố ý bàn luận trên trời dưới biển trước mặt Minh Nguyệt và Dư Cơ, muốn hai người chú ý.
Minh Nguyệt thản nhiên nói: "Bên ngoài gió lớn quá, chúng ta vào trong thôi."
Dư Cơ ừ một tiếng, giọng nói êm ái: "Vâng!"
Minh Nguyệt thầm cảm khái, chòm Đại Hùng khai mở bảo thành, cường giả khắp nơi sẽ bị thu hút như thủy triều. Thành chủ mỗi tòa Bảo Thanh có thể điều động tinh lực phạm vi nhất định, điểm này cực kỳ cuốn hút với võ giả, không tể chống cự. Cho dù là Thánh giả cũng bị thu hút. Đây cũng là lý do vì sao Mười Hai Cung Hoàng Đạo kéo dài không suy tàn.
Chỉ cần còn Bảo Thành, vậy không thiếu cao thủ.
Vị trí của Mười Hai Cung Hoàng Đạo đã sớm đầy, chòm Đại Hùng vừa nổi lên, hấp dẫn không gì sánh được.
Chòm Đại Hùng sẽ càng lúc càng mạnh mẽ.
Minh Nguyệt thầm than trong lòng, nàng từng gặp Đường Thiên tại chòm Tiên Nữ, nói thật, nàng hoàn toàn không coi trọng Đường Thiên, ngược lại võ giả lãnh khốc cõng Ander Lena chạy từ trong nước lên để lại cho nàng ấn tượng sâu sắc hơn hẳn.
Không ngờ Đường Thiên không được nàng coi trọng lại thành tựu bá nghiệp, còn kẻ lãnh khốc tàn nhẫn, kiếm kỹ cao siêu kia lại mai danh ẩn tích.
Chòm Lục Phân Nghi, thành Mai Lâm Tháp.
Có Thương Dương võ tràng trợ giúp, Đường Thiên nhanh chóng tìm ra người nhà họ Phùng mà Thiên Thủ Ma Quân tiền bối nhắc tới. Phùng Yên Nhi qua đời đã nhiều năm, Đường Thiên dựa theo lời dặn của Thiên Thủ Ma Quân tiên bối truyền thụ Thiên Sách Phá Ma Thủ cho người nhà họ Phùng.
Hoàn thành xong tâm nguyện này, Đường Thiên trở lại thành Hùng Thủ.
Hạc và Lăng Húc đã sớm trở về, chỉ có điều. . . Ánh mắt Đường Thiên đảo qua cô bé bên cạnh Lăng Húc, rồi lại quét tới quét lui trên mặt Lăng Húc.
Sắc mặt Lăng Húc hiện lên chút màu đỏ, nhưng nhanh chóng thẹn qáu thành giận: "Nhìn cái gì! Muốn đánh nhau à?"
Đường Thiên liên tục xua tay, cười ha hả: "Tiểu Húc Húc, giỏi lắm giỏi lắm!"
Sắc mặt Vivian hơi ngượng ngùng, đại hán bên cạnh nàng dùng giọng trầm trầm hành lễ: "Duy Duy Huy của tộc Đại Hùng bái kiến Hùng Vương!"
Vivian ở bên cạnh cũng tiếp lời: "Duy Duy Huy là ca ca của muội, cũng là tân tộc trưởng của tộc Đại Hùng!"
Đường Thiên ho nhẹ một tiếng: "Được rồi được rồi, sau này mọi người là người một nhà rồi!"
Ba chữ "người một nhà" gã cố ý nhấn mạnh, mọi người không khỏi cười khẽ.
Thấy mọi người đều bình yên vô sự, Đường Thiên hoàn toàn thanh tĩnh lại, mọi người đều mỉm cười. Thời gian vừa qua phải khố chiến liên tục, có lẽ là thời khắc gian nan nhất của chòm Đại Hùng, mỗi chiến tuyến đều cực kỳ gấp gáp, mỗi người đều nỗ lực, trả giá rất lớn.
Thắng lợi tới chẳng hề dễ dàng, mọi người tận lực chiến đấu mới có chòm Đại Hùng hiện tại.
Gương mặt Đường Thiên không khỏi mỉm cười xán lạn, có thẻ cùng chiến đấu với mọi người, thật thỏa mãn!
Chòm Đại Hùng bước vào thời kỳ vững chắc, sau khi khai mở Bảo Thành, mỗi ngày đều có đại lượng võ giả tới đây nương nhờ, thậm chí không thiếu Thánh giả. Mỗi thành thị đều cần có một thành chủ tọa trấn. Thành chủ có thể điều động tinh lực trong một mức độ, bởi vậy vị trí này cũng cực kỳ nóng bỏng, cực kỳ hấp dẫn đối với các cường giả thực lực cao siêu.
Những chuyện nay Đường Thiên vốn không am hiểu, đương nhiên ném nó sang cho Khăn Mặt với Tỳ Ba, còn gã nhân thời gian chờ Thiên Huệ tiêu hóa thu hoạch trong thời gian vừa qua.
Sau khi trở về, gã dặn Đinh Đang thu thập tin tức liên quan tới chòm Song Tử. Không ngờ mình lại mang huyết mạch Song Tử, điều này khiến gã cực kỳ ngạc nhiên.
Hóa ra gã khốn kiếp kia là người chòm Song Tử. . .
Sau khi đáp án này đưa ra lại có thêm càng nhiều nghi hoặc. Từ nhỏ mẹ chư từng nói gì tới tin này, thế nhưng Đường Thiên lại chợt cười khổ, có thể là có nhưng mình không để ý. Ngược lại thẻ đồng Nam Thập Tự rõ ràng không phải ngẫu nhiên. Gã khốn kiếp kia giao Loa Ti lại cho Thương Dương Vũ, thẻ đồng thì buộc trên cổ mình, chứng tỏ quan hệ của hắn với binh đoàn Nam Thập Tự không cạn.
Chòm Song Tử. . .
Có lẽ Thiên Huệ sẽ giải đáp một số bí ẩn cho mình, Đường Thiên nghĩ thầm, gã ngẩng đầu nhìn về phía chú già Binh.
Chú già Binh đặt tình báo trên tay xuống, lắc đầu nói: "Trên đây chỉ nói chòm Song Tử đột nhiên đóng cửa vào hai mươi năm trước, không hề nói nguyên nhân. Lúc đó cả Thiên Lộ đều cực kỳ khiếp sợ, chòm sao Hoàng Đạo đóng cửa là chuyện rất hiếm thấy. Nguyên nhân chòm Song Tử quan bế tạm thời còn chưa biết, thế nhưng từ chuyện Lục Phân Nhãn cùng thẻ bài Nam Thập Tự chứng tỏ đây là sắp xếp hậu sụ. Cũng chứng tỏ chuyện này có thể có nguy hiểm, nguy hiểm tới mức hắn không biết mình có thể sống sót không. Còn Thương Dương Vũ nói lúc đó hắn bị thương, bị thương nhưng vẫn kiên trì tiếp tục làm, vậy chứng tỏ chuyện này hắn không thể không làm."
"Hắn cho rằng làm vậy ta sẽ tha thứ cho hắn?" Đường Thiên sắc mặt tối sầm lại.
Binh nhìn Đường Thiên: "Nếu hắn chết rồi thì sao?
Đường Thiên trầm mặc không nói.
"Rất có thể hắn đã chết." Binh bình tĩnh nói: "Hắn sắp xếp nhiều như vậy đủ chứng minh hắn cũng biết phần thắng của mình rất nhỏ. Đã nhiều năm như vậy rồi, khả năng hắn còn sống là rất nhỏ. . ."
"Ta sẽ làm rõ tất cả mọi chuyện." Đường Thiên sắc mặt tối sầm ngắt lời Binh.
Binh thấy sắc mặt Đường Thiên bát thiện vội vàng cười ha hả nói lảng sang chuyện khác: "Tiểu Nhị ra sao? Song Tử Lô của ngươi thế nào?"
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK