Nhị trưởng lão run giọng kinh hô, nhìn Tam trưởng lão thân như huynh đệ bị một đao cắt cổ, thứ máu tươi trào ra làm trái tim hắn đau đớn, làm cháy mắt hắn.
Hai tay hắn gắt gao nắm chặt, các khớp xương từ nắm tay phát ra thanh âm răng rắc răng rắc, trong lòng phẫn hận như sôi trào trong ngực, giống như dung nham nóng bỏng tựa hồ muốn phun khỏi lồng ngực.
Gia chủ đã chết, bốn trưởng lão cũng chỉ còn lại một mình hắn. Hứa gia cũng đang bị thiêu cháy ở trong lửa lớn, không nằm ngoài dự đoán cuối cùng cũng sẽ biến thành một tòa phế tích. Hứa gia, đã ngã......
Mà hết thảy này, đều là do người trước mắt tạo thành!
Hắn muốn giết nàng! Chỉ có giết nàng mới có thể thoát khỏi cõi lòng đầy lửa giận của hắn! Chỉ có giết nàng mới có thể khiến cho 134 người Hứa phủ yên nghỉ!
"Bá!"
Hàn quang chợt lóe, trường kiếm đột nhiên xuất hiện từ trong ống tay áo, mũi kiếm sắc bén chỉ xéo với mặt đất. Ánh mắt âm trầm, ẩn chứa sát ý gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu đỏ. Hơi thở huyền lực hội tụ sát khí tràn ngập cả người, đó là đã kích phát ra toàn bộ thực lực bản thân, chỉ vì liều chết cho một trận chiến!
Một khắc kia khi nhìn đến tam trưởng lão bị giết, thân thể bốn gã đội trưởng cấp võ sư đều cứng, theo bản năng muốn trốn chạy, nhưng, khi thân ảnh vừa chuẩn bị , vô số ngân châm bằng bạc được bắn ra trúng ngay sau cổ . Bốn người chỉ kêu lên một tiếng, thân thể cứng đờ, cả người vô lực ngã xuống mặt đất, lăn vào trong đống lửa.
"Tê a! A......"
Những tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ trong hỏa diễm, bốn người lăn lộn ở trong ngọn lửa, giãy giụa nghĩ muốn đứng lên để trốn thoát, nhưng cuối cùng, vẫn bị ngọn lửa vô tình cắn nuốt......
"Lão phu lấy danh nghĩa trưởng lão Hứa gia thề! Ngay cả khi ta chết, cũng muốn kéo ngươi làm đệm lưng!"
Giọng nói nham hiểm của Nhị trưởng lão truyền ra, huyền lực bùng lên, kiếm cương phụt ra từ mũi kiếm khiến người sợ hãi. Mắt thường có thể nhìn thấy được kiếm khí giống như một con rắn độc, lấy che tai không kịp đánh úp về phía nàng, tốc độ cực nhanh, chiêu kiếm tàn nhẫn, mang theo một sự quyết tâm tàn nhẫn muốn đưa nàng vào chỗ chết!
Thấy vậy, Phượng Cửu tất nhiên là không dám đại ý, rót hơi thở huyền lực vào chuỷ thủ trong tay để đáp lại. Đao kiếm va chạm vào nhau, tiếng leng keng thỉnh thoảng truyền ra, dòng khí sắc bén của hai người cũng tràn ngập mà ra, tạo thành tiếng hô hô khi lướt qua không khí.
Phía dưới, người họ nhìn đến nhị trưởng lão công kích với chiêu thức tàn nhẫn mà trí mạng, ánh mắt lão giả mặc áo choàng xám không khỏi trầm xuống, mặt lộ vẻ không vui nhìn chằm chằm hai người phía trên.
Với hắn mà nói, nàng kia rất có tác dụng, cũng không thể cứ để bị giết chết như thế.
Bất quá, sau khi nhìn đến nàng vẫn không hề hấn gì tiếp nhiều chiêu như vậy, ánh mắt đối nàng cũng trở nên có chút bất ngờ. Rốt cuộc, ở hắn xem ra, nếu nàng đã chứng tỏ mình có kỹ năng về trận pháp cùng y dược, chắc chắn sẽ không thể nào chiếu cố tới kỹ năng chiến đấu , lại không nghĩ rằng, nàng một lần nữa mang đến sự ngạc nhiên .
Không sai, chính là ngạc nhiên.
Hắn vốn tưởng rằng, bày ra trận pháp thì nàng không có khả năng phá giải, chỉ cần vừa vào trận, chắc chắn sẽ bị vây khốn. Nhưng nàng lại có thể thong dong đi ra từ trong trận pháp, còn không kinh động đến trận pháp hắn bày ra, có thể nghĩ, tu vi trận pháp của nàng so với tưởng tượng của hắn còn muốn cao thâm hơn.
Hơn nữa, hắn cũng càng thêm khẳng định, ở trên người nàng, chắc chắn có một số trận pháp cổ xưa mà hắn chưa bao giờ nghiên cứu qua!
Khi ý nghĩ đó xuất hiện trong tâm trí, đôi mắt hắn chợt sáng lên, trận pháp cổ xưa!
Không nghĩ tới, trong tiểu quốc cấp chín lại gặp được thứ tốt như vậy, nếu đã gặp được, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
Tính cả nữ tử này, hắn muốn tất cả!
Ánh mắt hắn che dấu sự hưng phấn dừng ở trên thân ảnh tuyệt đẹp và quyến rũ kia, suy đoán dung nhan tuyệt mỹ dưới tấm mặt nạ, trong lòng âm thầm tính toán, sau khi lấy được trận pháp cổ xưa, nữ tử loá mắt mà tùy ý này, nàng nhất định phải trở thành lô đỉnh để hắn luyện công!