Đại gấu đen cũng không biết nghe hiểu hay không , kêu gào một tiếng, đi đến bên người nàng cọ cọ, một bộ dáng thái độ thân cận . Nhìn móng vuốt to lớn của gấu cồng kềnh vươn ra huơ hơ ở trước mặt nàng, Phượng Cửu không khỏi bị chọc cười, lộ ra nụ cười đầu tiên sau gần nửa tháng .
“Được rồi, cứ như vậy đi! Ta trở về lại luyện chế vài thứ đem đi để ngừa vạn nhất.” Nàng vỗ vỗ đầu ba con thú bên người , đang chuẩn bị hồi động phủ ,lại nghe thấy giọng nói của Diệp Tinh truyền đến.
“Phượng Cửu.”
Nàng xoay người, nhìn về phía người tới: “Diệp Tinh? Tỷ sao lại lại đây?”
Diệp Tinh đi đến bên cạnh nàng, nói: “Ta biết muội trở về đã hơn nửa tháng, nhưng mà muội vẫn luôn ở trong động phủ tu luyện cũng không ra ngoài, nên không lại đây quấy rầy, mới vừa nghe viện trưởng bọn họ nói tìm muội qua, liền nghĩ lại đây nhìn xem, ta biết muội cũng ở trong mười cái danh ngạch lần này, lúc này đi đến chỗ xa như vậy , lại phải đi lâu như vậy, cũng may có muội đông hành.”
“Ừm, ta sau khi trở về vẫn luôn ở trong động phủ không ra ngoài, cũng vừa mới biết được ba ngày sau đã phải xuất phát.” Phượng Cửu lôi kéo Diệp Tinh ngồi xuống bàn đá dưới tàng cây : “Ca ca của muội lúc này có thể đã bỏ lỡ, phỏng chừng là có chuyện vướng bận, nếu không hắn sẽ không bỏ qua cơ hội lần này .”
“Đúng vậy! Vốn dĩ chúng ta còn có ước định cùng nhau tham gia, không nghĩ tới hắn đến bây giờ còn chưa có trở về.” Nói đến đây, nàng than nhẹ một tiếng, có chút lo lắng nói: “Cũng không biết hắn ở bên ngoài thế nhưng có gặp phải nguy hiểm? Đi theo dong binh đoàn [ lính đánh thuê] chợ đen ra ngoài, trình độ hung hiểm không hề nhỏ.”
“Không sao, ca ấy sẽ có chừng mực, kể cả bỏ lỡ lần này, về sau vẫn còn có cơ hội khác.”
“Phượng Cửu, nghe nói người của nhị đẳng quốc đều rất mạnh, kỳ thật ta có chút lo lắng lần này đi tham gia hai mươi danh đầu tiên ta cũng tiến vào không được.” Diệp Tinh nhìn Phượng Cửu , nói: “Lần này tranh tài học viện là học sinh từ lục đẳng quốc đến nhị đẳng quốc tranh đoạt Phong Vân Bảng, chỉ có chúng ta là học viện lục tinh , ta thật lo lắng……”
“Thế giới lớn như vậy, có người mạnh hơn so với chúng ta cũng thực bình thường, mặc kệ kết quả thi đấu kết quả như thế nào, chỉ cần chúng ta cố gắn hết sức là được .” Nàng cười nói.
“Ừ.” Diệp Tinh gật gật đầu, lấy ra học phục Linh Viện màu trắng , nói: “Đây là Lữ đạo sư bảo ta cho mang lại đây cho muội , muội trừ bỏ là học sinh Đan Viện, cũng là học sinh Linh Viện, ông ấy bảo muội lần này đi ra ngoài mặc vào học phục Linh Viện.”
“Được.” Nàng tiếp nhận kia hai bộ quần áo cất bào trong không gian.
“Ta đây đi trước.” Diệp Tinh cáo từ.
Phượng Cửu đưa nàng rời đi, đợi nàng đi rồi, nàng mới về trong động phủ luyện đan.
Thẳng đến, ba ngày sau.
Dưới sự dẫn dắt của ba người phó viện trưởng, Lữ đạo cùng với Lô đạo sư , mười người học sinh của học viện lục tục đi vào tập hợp tại quảng trường, cũng có không ít học sinh tiến đến đưa tiễn.
Khi Phượng Cửu mang theo Thôn Vân đi tới quảng trường , thấy mười người đã đã đến, trừ bỏ những người quen thuộc như Nhiếp Đằng cùng Tiêu Diệc Hàn với Diệp Tinh , còn có mấy người nàng từng gặp qua , cơ hồ đều là học sinh Linh Viện , nàng đại khái nhìn qua, tính cả nàng ở bên trong là chín người, không thấy thân ảnh Âu Dương Tu , nhìn một vòng, mới thấy một mạt thân ảnh từ nơi không xa đang đi đến.
“Phượng Cửu ngươi tới rồi!” Diệp Tinh đi đến bên người nàng , thấy nàng nhìn Âu Dương Tu, liền cũng nhìn về phía hắn .
Mà lúc này, Âu Dương Tu đang đi tới cũng thấy được Phượng Cửu, vừa thấy hắn liền nhớ đến một màn thua ở trong tay Phượng Cửu trước kia, còn bị buộc cúi đầu kêu một tiếng sư phụ, nghĩ vậy, sắc mặt của hắn đã đen lại càng đen, đang nghĩ ngợi tránh đi , lại nghe thấy thanh âm làm da đầu hắn tê dại.