Mục lục
Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn - Phượng Quỳnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được lời này, Phượng Phượng Tiêu ngẩn ra, ý cười trên mặt biến mất, chậm rãi hạ xuống mi mắt, trầm mặc không lên tiếng.

Thấy vậy, Quan Tập Lẫm có chút xin lỗi, biết mình vừa hỏi sự tình không nên hỏi, vội vàng nói :" Nghĩa phụ, thực xin lỗi, là con tò mò nên mới hỏi . "

Phượng Tiêu nhìn hắn một cái, khẽ lắc đầu, đang định lên tiếng, liền thấy Lãnh Sương từ bên ngoài nhanh chóng đi đến .


" Gia chủ, xảy ra chuyện rồi . "

Lúc này, vẻ mặt Lãnh Sương vừa lạnh lẽo vừa nghiêm trọng , mà theo sau tiến vào là bảy tên Phượng vệ , đây cũng là lần đầu bọn họ bước vào gian phòng này , cũng là từ lần gia chủ xảy ra chuyện lâm vào hôn mê bất tỉnh , thấy gia chủ khí sắc không tồi ngồi dựa ở đầu giường .

Tuy trong lòng có nghi hoặc, nhưng bọn họ cũng biết không nên nói nhiều , bởi vì, chuyện quan trọng hơn là, lão gia tử bị người bắt đi, không rõ tung tích.

Phượng Tiêu nhìn bảy Phượng vệ, lại nhìn về phía Lãnh Sương :" Sao thế nay? Xảy chuyện gì mà vội vàng như vậy ? "

Lãnh Sương hỏi ngập ngừng , nói :" Gia chủ nghe ta nói xong, đừng có kích động nóng vội . "

Thấy vậy, sắc mặt Phượng Tiêu ngưng trọng , gật đầu, hít một hơi thật sâu :" Nói đi, ta cũng không phải trẻ con mới mọc tóc, sẽ không làm loạn, đúng mực . "

Hắn biết rõ tình huống thân thể mình, lời Lãnh Sương nói cũng muốn nhắc nhở hắn, vô luận nghe được tin tức gì, cũng phải trấn định bình tĩnh.

Mà giờ khắc này, sự tình hắn có khả năng nghĩ đến chính là lão gia tử cùng Phượng Cửu , chẳng lẽ hai người bọn họ xảy ra chuyện gì? Tiểu Cửu đang ở Cửu Phục Lâm ( rừng Cửu Phục ), cho dù có tin tức cũng không có khả năng truyền tới đây nhanh như vậy, vậy chỉ có lão gia tử...

Nghĩ đến từ sáng nay đến bây giờ cũng không thấy bóng dáng phụ thân hắn, hắn nhẹ nhàng thở ra, giảm bớt khẩn trương trong lòng, hỏi :" Lão gia tử đã xảy ra chuyện gì ? "



" Lão thái gia đã bị người bắt đi ", Nàng có chút lo lắng nhìn Phượng Tiêu, sợ hắn sẽ vì tin tức này mà lửa giận công tâm.

Nhưng mà không , sau khi nghe được tin tức , trên mặt hắn biểu tình bình tĩnh, vững vàng , tựa hồ đang suy nghĩ cái gì , cũng không có vẻ nóng lòng hoảng loạn, chỉ là, trong mắt vãn giấu không được lo lắng.

" Cái gì? Gia gia bị bắt đi rồi? Chuyện này, sao có thể ? "

Quan Tập Lẫm ngạc nhiên, có chút không tin tưởng chuyện mình vừa nghe được, lấy thực lực của lão gia tử, ai lại có bản lĩnh yên lặng lẻn vào Phượng phủ, không kinh động đến bất luận kẻ nào, đem lão thái gia bắt đi?

" Nói tỉ mỉ kĩ càng . "

Thanh âm Phượng Tiêu vững vàng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lãnh Sương :" Phát hiện như thế nào? Là ai phát hiện ? Đem những gì ngươi biết nói tỉ mỉ . "

"Rõ ".

Lãnh Sương đáp lời :" Trước khi chủ tử rời đi, phân phó thuộc hạ hàng ngày đều đưa dược thiện cho lão thái gia, sáng nay lúc ta qua,, thấy thần sắc hộ vệ trong viện không đúng, người đứng ở đó toàn thân cứng đờ, tiến tới xem xét mới biết là bị điểm huyệt đạo, lúc vào trong phòng lão gia tử xem xét, giường đệm đã lạnh, trong phòng không có giấu vết đánh nhau, kiểm tra kĩ càng không có lưu lại manh mối , duy nhất biết được từ vài tên hộ vệ bị điểm huyệt là, đêm qua có một người một thân áo đen đeo đấu nạp đem lão thái gia bắt đi . "


Lúc này, Phạm Lâm tiến lên :" Gia chủ, sau khi chúng ta biết tin tức, đã tra hỏi trong phủ, nửa đêm hôm qua, trừ bỏ Lão Bạch kêu lên một tiếng , cũng không nghe được động tĩnh lạ thường nào . "


" Lão Bạch ? "


Phượng Tiêu hơi ngẩn ra :" Hiện tại Lão Bạch ở đâu ? "


Đối với Lão Bạch cực kì có linh tính kia, đã từng cứu hắn một mạng, hắn vẫn luôn chưa từng xem nó là một đồ vật để cưỡi hay là một con ngựa bình thường .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK