Mục lục
Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn - Phượng Quỳnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người ngẩn ra: “Không có? Chúng ta đây phải làm sao bây giờ?”

Bọn họ cho rằng, hắn sẽ có biện pháp, rốt cuộc, là hắn bảo bọn họ hành sự tùy theo hoàn cảnh a! Hiện tại bị nhốt trong lồng sắt, lại không có biện pháp? Thế chẳng phải là mặc người xâu xé?

“Làm sao bây giờ?” Phượng Cửu câu môi cười: “Hừng đông sẽ biết.”


Nghe vậy, ba người nhìn nhau, có chút bất ổn thấp thỏm bất an. Hợp Hoan Tông, hở ra một cái là thất thân, thậm chí, ngay cả mạng cũng không giữ được .

Nhưng mà, ba người lại thấy Phượng Cửu ngồi dựa ở một bên thần sắc nhẹ nhàng, tựa hồ một chút cũng không lo lắng, không khỏi kỳ quái trong lòng, chỉ là, rất nhanh bọn họ liền biết, bọn họ tuy thanh tỉnh, nhưng linh lực trên người lại bị phong bế, căn bản không thể vận dụng, mà Phượng Cửu……

“Phượng Cửu, hơi thở linh lực của huynh không bị phong?” Ba người áp sát vào bên người hắn, đè thấp giọng hỏi.

“Vốn dĩ cũng không phong, chẳng qua các ngươi là trúng dược, linh lực không thể ngưng tụ mà thôi.” Nàng nói nhàn nhat, liếc một cái nhìn bọn họ rồi nói: “Đừng làm phiền ta, ta muốn ngủ một lát.”

Ba người nghe vậy, không khỏi vui vẻ: “Nếu dùng dược huynh chắc chắn có biện pháp ! Huynh mau giúp chúng ta giải đi! Bằng không nếu không có hơi thở linh lực , thi chúng ta không khác gì phàm nhân , nếu như bị chộp đi thì làm thế nào ?”

Ai ngờ, Phượng Cửu lại lắc đầu: “Không được, nơi này có lão quái Nguyên Anh , nếu hơi thở linh lực của các ngươi khôi phục chắc chắn bị phát hiện, đến lúc đó sẽ càng phiền toái, vẫn là như vậy tốt hơn, không cần lo lắng, hành sự tùy theo hoàn cảnh đi! Nếu có khả năng bị thất thân, thì đem Tống Minh đẩy ra trước, dù sao chuyện đó cũng là hợp ý hắn .”

Vừa nghe lời này, da đầu Tống Minh tê rần, nhìn Phượng Cửu đang nhắm mắt lại, ngượng ngùng cười: “Cái đó, Phượng Cửu, ta cũng không phải cố ý, ai cũng không nghĩ rằng sẽ phát sinh ra chuyện như vậy mà!”

“Sai rồi, chỉ là ngươi không nghĩ tới, cũng không phải là ta không nghĩ tới.” Nàng mở mắt ra nhìn hắn: “ Đừng vây quanh ta nữa, mấy người đi sang một bên đi.”



Thấy vậy, ba người cũng chỉ có thể từng người đến một bên ngồi xuống, chỉ là, dù cho hiện tại đang là đêm khuya, lại không hề buồn ngủ, cũng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không , thế nhưng nghe thấy trong bóng đêm giống như có thanh âm kỳ quái truyền đến.

Một đêm này, đối với bọn họ mà nói là cực kỳ gian nan, nhưng cho dù đang trong chờ đợi, lo lắng , thì cũng vẫn phải tới ngày mai.

Khi mặt trời buông xuống những tia nắng đầu tiên , bọn họ cũng mới thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, hóa ra là ở một nơi trên đỉnh núi , ở bên trong này, có một ít nam nữ ăn mặc thiếu vải đi lại, có một ít đi đến trước lồng sắt , nhìn mấy người bị nhốt trong lồng sắt đánh giá.

“Mấy tên thiếu niên này lớn lên cũng thật xuất sắc, nghe nói là bị Đại sư tỷ các nàng bắt trở về.”

“Đúng vậy! Đại sư tỷ bọn họ lần này đi ra ngoài, chính là bắt về cho tông môn không ít thiếu nam thiếu nữ , nhưng mà, xuất sắc giống như mấy người này thì lại không có.”

“Ta nghe nói mấy tên này sẽ hiến cho các sư tôn .”


“Cũng đúng, thiếu nam xuất sắc như vậy, nên hiến cho các sư tôn , nhưng mà, Đại sư tỷ dâng lên mấy người xuất sắc như vậy,các sư tôn nhất định sẽ ban thưởng thật hậu hĩnh.”


“Đó là tất nhiên.”


Mấy người trong lồng sắt nhìn mấy tên nữ tử bên ngoài đang dùng ánh mắt như sói như hổ nhìn chằm chặm bọn hắn, không khỏi nổi lên một tầng da gà, đợi các ả ta đi rồi, ba người mới đi đến chỗ Phượng Cửu.


“Phượng Cửu, huynh mau ngẫm lại biện pháp đi! Chỉ cần huynh nói, chúng ta nhất định sẽ làm theo, còn như vậy sẽ chết người đó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK