Mục lục
Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn - Phượng Quỳnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không giống sao?”

“Giống.” Hắn nhìn Phượng Cửu đầu cũng không ngẩng đang xử lý miệng vết thương, nói: “Thủ pháp của ngươi rất quen thuộc.”

“Có lẽ là bởi vì ta thường xuyên bị thương hoặc là giúp người khác băng bó.” Nói đến đây, nàng ngẩng đầu lên, nở một nụ cười với hắn: “ Nhưng mà, ta sẽ không giống như ngươi ai cũng dễ dàng mở miệng ra cứu, làm người bênh vực kẻ yếu.”


Lính đánh thuê ngẩn ra, biết thiếu niên đang nói là lúc bọn họ mới gặp nhau, hắn ra mặt nói thay bọn họ một chút, nhưng, ngay trong lúc hắn vì lời của y nói mà thất thần, chợt nghe răng rắc một tiếng, hắn phát ra một tiếng kêu rên, cái trán rịn ra mồ hôi.

“ Được rồi, xương cốt sai vị trí ta đã giúp ngươi đặt lại chỗ cũ, kế tiếp chính là cố định rồi bôi dược.” Nàng nói, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thấy hắn nhẫn đến mồ hôi chảy ròng, liền cười nói: “Yên tâm, chờ lát nữa sẽ không đau.”

Một bên mấy người nhếch miệng cười: “Ngươi nha, cái vận khí này quả thật đúng là không tồi, có thể ở chỗ này gặp được chúng ta, bằng không không phải bị hung thú ngoạm đi, thì có lẽ sẽ héo mòn ở chỗ này đến mạng sống cũng không còn.”

“Được rồi, đừng dong dài, các ngươi xem trong túi Càn Khôn của ai có y phục hắn có thể mặc, lấy ra cho hắn một bộ.” sau khi Phượng Cửu nhanh chóng xử lý tốt miệng vết thương , lại cố định chắc chắn xương đùi cho hắn, lúc này mới đi đến một bên dùng nước rửa tay sạch sẽ.

“ Quần áo của bọn ta không có khổ lớn giống như hắn vậy, khẳng định không mặc được , nhưng mà,bên trong đồ vật chúng ta đoạt được , thì lại có không ít quần áo của người khác, có lẽ hắn có thể mặc.”

Ninh Lang nói, một bên lấy ra một cái túi Càn Khôn lục lọi, không bao lâu tìm ra một bộ quần áo , so sánh với thân hình của lính đánh thuê trên mặt đất, cười nói: “ Ừm, cái này hẳn là có thể.”

“Tới tới, ta có lời nói với ngươi.” Lạc Phi đem Phượng Cửu kéo đến một bên đi, đè thấp thanh âm hỏi: “Hiện tại làm sao bây giờ? Thêm một người thì chúng ta ở lại đây chờ hắn dưỡng thương xong, rồi cùng nhau đi sao?”



“ Ừ, chờ vết thương trên đùi hắn tốt hơn, cùng nhau đi thôi!” Phượng Cửu gật gật đầu nói.

“Thật muốn đi cùng nhau ? Vết thương do gãy xương cũng không phải mấy ngày là có thể khôi phục lại.” Lạc Phi nhìn nhìn tên kia lính đánh thuê bên kia , tuy rằng cảm thấy hắn một mình lạc lõng rất đáng thương, nhưng mà, cái này bảo bọn họ ở chỗ này bồi hắn mười ngày nửa tháng……

Nghe vậy, Phượng Cửu cười cười: “Không cần, cứ để hắn từ từ hồi phục, không cần ba ngày là có thể đi.”

“A? Sao có thể? Kia chính là gãy xương.” Lạc Phi nói, lại thấy mi tâm Phượng Cửu toàn là thần thái tự tin, không khỏi đem nghi hoặc trong lòng nuốt trở vào.

Thôi được rồi, hắn nói có thể thì là có thể đi! Dù sao nhất thời bọn họ cũng không vội vàng rời đi, hơn nữa trước mắt thời gian này mấy vị cường giả từ chỗ sâu bên trong ra đây có lẽ cũng đã rời đi không tiếp tục tìm bọn họ, cho dù dừng lại mười ngày nửa tháng, bọn họ cũng chờ nổi.

Kết quả là, mấy người ở chỗ này nghỉ tạm, tuy à trong không gian của bọn họ có đồ ăn , nhưng muốn ăn một bữa no nê lại là không đủ, vì thế, trong bốn người hai người đi nhặt nhánh cây, hai người đi đánh bắt món ăn hoang dã, Phượng Cửu thì lưu tại nơi đó ngồi cùng tên lính đánh thuê kia.


“Các ngươi đều đã tiến giai trở thành tu sĩ Kim Đan?” Tên lính đánh thuê nhìn Phượng Cửu, đáy mắt có ngạc nhiên giấu không được .


Phượng Cửu gật gật đầu: “Đúng vậy! Khoảng thời gian trước đã tiến giai, cho nên mới tính toán đi trở về, lần rèn luyện này đã kết thúc.”


Nói xong, nàng lại hỏi: “Về sau ngươi còn trở về Hiệp Hội Lính Đánh Thuê kia không?”


Nghe vậy, ánh mắt hắn nhìn sang thiếu niên bên người, trầm mặc thật lâu , mới nói: “ Mạng của ta là do ngươi cứu, nếu có thể, mong ngươi cho ta một cơ hội báo đáp.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK