Khôi Lang kích động cầm mẩu tin tức trong tay cười lớn: “Ha ha! Thật tốt quá! Hóa ra Quỷ Y là nữ! Vậy thì chủ tử bình thường, sau này chúng ta có thể có tiểu chủ tử rồi, ha ha...”
Tiếng cười của hắn ngừng một chút, trợn to hai mắt nhìn Ảnh Nhất: “Ngươi thảm rồi, dám làm ướt bức họa rồi.”
Ảnh Nhất sửng sốt một hồi, nhìn bức họa bị hắn phun nước trà tung tóe lên. Nhớ đến nhiều lần chủ tử giao phó, hắn phải giao bức tranh này trở về , da đầu lập tức tê dại.
“Ta xem chút tin tức.”
Hắn đoạt lấy mẩu giấy vào tay xem thử, càng xem càng kinh ngạc: “Quỷ Y không chỉ thân là nữ nhi, mà còn là người của tiểu quốc cấp chín đi ra ngoài rèn luyện sao? Thật không ngờ nơi như vậy lại có thể sinh ra một nhân vật như nàng.”
“Ha ha, bất luận nàng là người nước nào, nếu cứ như vậy thì sau này chủ tử có thể dắt Quỷ Y đứng trước mặt mọi người được rồi, không bị người ta bảo đoạn tụ ( nam đồng tính *) nữa. Được rồi, ngươi nói việc Quỷ Y là nữ có phải chủ tử đã sớm biết rồi không?”
Hắn chợt nghĩ, có lẽ chủ tử đã sớm biết việc này.
“Có thể.”
Ảnh Nhất gật đầu, nghĩ đến việc chủ tử yêu thích Quỷ Y không chút che giấu, nhất định là đã sớm biết chuyện nàng là nữ. Nếu không, dù chủ tử không sợ ánh mắt của người bên cạnh như thế nào đi nữa, cũng không thể nào để người ngoài nói ngài ấy đồng tính được.
Nghĩ vậy, hắn sờ cằm. Hình như nói chủ tử đồng tính cũng chỉ có hai người hắn và Hôi Lang...
Đang muốn nghĩ thêm, thì thấy Hôi Lang cầm mẩu tin tức cùng bức họa bị nước văng tung tóe đi ra ngoài.
“Ta đi báo tung tích của Quỷ Y cho chủ tử.”
Khôi Lang nhếch miệng cười, giơ bức họa trong tay lên, không có ý tốt nói: “Tiện thể nói luôn chuyện bức họa này với chủ tử.”
Vừa dứt lời, trong nháy mắt đã ra bên ngoài viện.
“Đồ ác độc!”
Ảnh Nhất thấp giọng mắng, lập tức vội vàng đứng dậy đuổi theo.
Trong phòng, Diêm chủ một thân áo bào đen ngồi trước thư án xử lý công việc. Sau khi bận bịu một lúc, hắn thả bút phê duyệt trong tay xuống, bưng chén trà cạnh bên nhấp một ngụm.
“Chủ tử!”
“Vào đi.”
Sau khi Khôi Lang ở ngoài nghe thấy âm thanh bên trong truyền ra, mới đẩy cửa phòng đi vào, cười toe toét bước nhanh đến trước thư án hưng phấn nói: “Chủ tử, có tin tức của Quỷ Y.” Trong khi nói chuyện, hắn tiến lên đưa mẩu tin tức, và cả bức họa bị nước trà văng tung tóe lên.
Khi thấy chủ tử cau mày nhìn chằm chằm bức họa , hắn không có đạo nghĩa nói: “Ảnh Nhất uống trà không cẩn thận, phun cả nước trà lên bức họa mất rồi.”
Ảnh Nhất nghe thế vội vã tiến vào, hắn giận dữ nhìn Hôi Lang, quỳ một chân trên đất thỉnh tội: “Do thuộc hạ sai, xin chủ tử trách phạt.”
Diêm Chủ liếc mắt nhìn hai người bọn họ, không nói gì, chỉ cúi đầu lật xem mẩu tin tức trong tay. Càng xem chân mày càng nhíu chặt, nhất là khi nhìn thấy cái tên Mộ Dung Dật Hiên đính hôn với nàng, sắc mặt càng đen trầm xuống.
Mãi đến khi xem đến cuối cùng, thấy trên tin tức mới nhất có nói hôn ước giữa hai người đã được giải trừ, chân mày nhíu chặt lúc này mới buông lỏng ra, trên gương mặt tuấn mỹ và cương nghị hiện ra một nụ cười nhạt không dễ gì phát hiện. Tất nhiên là hắn rất hài lòng với tin tức này.
Khôi Lang vừa chú ý đến sắc mặt của hắn, vừa thận trọng nói: “Chủ tử, vì Diệu Nhật quốc cách xa chúng ta, nên chúng ta vẫn chưa lấy được tin tức mới nhất, nhưng hiện giờ đã biết tung tích của Quỷ Y rồi, chủ tử có muốn mau chóng đến thăm không?”