“Đâu có đâu có, Tống gia chúng ta có thể nghênh đón khách quý như Phượng công tử đây, là vinh hạnh của Tống phủ.” Tống gia chủ cười nói, nhìn về phía hai người đứng bên cạnh Phượng Cửu, hỏi: “Không biết hai vị này là?”
“Cha ta là đệ nhất nhà giàu số một Thương Quốc , Ninh Viễn thành chủ Ninh Thành, ta là con của ông , tên Ninh Lang.” Ninh Lang khẽ nhếch cằm, vẻ mặt kiêu ngạo giới thiệu.
Mọi người trong sảnh nghe được lời này, toàn bộ sửng sốt một chút, đây là lần đầu tiên thấy có người tự giới thiệu lại giới thiệu lão cha nhà hắn trước.
“Ta là Đoạn Dạ.” So với Ninh Lang, Đoạn Dạ chỉ đơn giản báo tên rồi không nói gì nữa.
Hóa ra là Ninh công tử cùng Đoạn công tử.” Tống gia chủ lộ ra ý cười, nói với ba người : “Ba vị mời ngồi xuống.”
Tống Minh ở một bên sau khi nghe hai người báo tên, trên mặt hiện lên một mạt quái dị. Ninh Lang cùng Đoạn Dạ? Đó không phải hai tên đau đầu khác của học viện nhị tinh sao? Nghe nói hai người cũng giống hắn, không thích đi học viện tu luyện, người trước thích kiếm tiền, là tên mười phần tham tiền, người sau tính cách kiêu ngạo, thường xuyên làm chuyện hồ nháo, cùng hắn không khác gì nhau.
Sau khi ngồi xuống , Phượng Cửu nhìn mọi người xung quanh một vòng, lộ ra tươi cười xin lỗi : “Thật là đường đột, không mời mà tự đến, giống như quấy rầy các vị? Nếu không, chúng ta hôm nào lại đến bái phỏng?”
Nghe được lời này, Đoạn Dạ ngồi ở bên dưới Phượng Cửu khóe miệng giật giật, nhấc lên chén trà hạ nhân bưng lên nhấp một ngụm, che giấu biểu tình trên mặt, mà Ninh Lang đang uống nước trà, vừa nghe thấy lời này, không khỏi bị sặc một chút, ho mạnh hai tiếng.
“Khụ khụ!”
Hắn nhìn về phía Phượng Cửu , thấy y thần sắc đạm nhiên, cử chỉ tự nhiên hào phóng, bày ra bộ dáng quân tử , trong lòng không khỏi âm thầm nói thầm, diễn, thật sự có khả năng diễn.
“Ha hả a, không có không có, chỉ là một ít việc vặt trong phủ, đã xử lý tốt.” Tống gia chủ nói, liếc nhìn mọi người trong sảnh một cái, lúc này mới đem ánh mắt dừng ở trên người Phượng Cửu , hỏi: “Còn không biết Phượng công tử hôm nay đến đây, là có chuyện gì đâu?”
“À, ta là đến mang Tống Minh rời đi.” Ánh mắt của nàng dừng ở trên người Tống Minh , đồng thời tay vừa động, lấy ra một tấm lệnh bài sai người lên chỗ Tống gia chủ.
“Hôm nay ta tới nơi này, là lấy thân phân đạo sư học viện nhị tinh, mà Tống Minh cùng hai người bên cạnh ta giống nhau, một năm này đều do ta quản.”
Nghe được lời này, Tống Minh giật mình ngạc nhiên nhìn hắn, ngay cả những người khác trong sảnh cũng vô cùng kinh ngạc . Liễu gia chủ cùng lão tổ Liễu gia , cùng với hai người nhà Tống gia đều biết thân phận Quỷ Y của Phượng Cửu, lại không ngờ, hôm nay hắn lấy thân phận đạo sư đến đây, này…… Từ khi nào học viện nhị tinh có bản lĩnh như vậy ? Ngay cả Quỷ Y cũng có thể mời đến làm đạo sư?
Xem qua ngọc bài thân phận đạo sư , Tống gia chủ gật đầu với phụ thân hắn cùng với hai người nhà Liễu gia : “Xác thật là ngọc bài thân phận đạo sư của học viện nhị tinh.”
Thanh âm hơi ngừng, nhìn về phía Phượng Cửu cười: “Minh Nhi có thể được Phượng công tử dạy dỗ, chúng ta tất nhiên là cầu mà không được, như vậy đi! Trước tiên Phượng công tử cứ ở tạm trong phủ , nghỉ ngơi một hai ngày, để chúng ta làm tốt chức trách của chủ nhà.”
“Chúng ta đặt chân ở khách điếm trong thành, nên không tới quấy rầy trong phủ , hôm nay tới chỉ là nói một câu với Tống gia chủ , thông tri một chút với Tống Minh, chờ mọi chuyện trong nhà của Tống Minh đều xử lý xong , bảo hắn đến khách điếm tìm ta!”