Diêm Chủ kia có chút bất thường, khuôn mặt nàng cũng sắp lành lặn, cho nên vẫn nên tìm một thời gian tốt để đào thoát, nếu lại tiếp tục ngốc thêm nữa, cũng không biết sẽ xảy ra sự tình gì.
Ngày hôm sau, nàng mang theo dược đã điều phối xong đưa cho lão Lâm, lại lấy rất nhiều linh dược từ trong dược lâu. Khi đang muốn ra khỏi dược lâu, bỗng nhìn thấy lão Lâm đang mang bột cái hộp rất lớn tiến vào, vì thế, nàng liền hỏi: "Lão Lâm, trên tay ngươi là cái gì?"
"Ha ha, đây là nhân sâm ngàn năm, là trân phẩm trăm năm khó có được, ngươi nhìn xem, đây chính là kho báu thượng đẳng!"
Lão mở hộp ra, trong mắt tràn đầy kích động: "Nhân sâm ngàn năm này, chỉ cần một mảnh nhỏ, cũng có thể cứu sống người chỉ còn chút hơi thở mỏng manh, ở rất nhiều thời điểm, chính là linh dược cứu mạng."
"Đúng thật là rất lớn! Bộ rễ rất hoàn chỉnh, kết cấu rõ ràng, xác thật là trân phẩm khó gặp." Hai mắt nàng tỏa ra ánh sáng, duỗi tay muốn chạm vào nó, nhưng lão Lâm đã che đậy lại.
Hắn phòng bị nhìn Phượng Cửu, ôm hộp vào trong ngực, nói: "Đây chính là trân phẩm trong trân phẩm, ngươi tốt nhất đừng có đánh chủ ý trên nhân sâm ngàn năm này, thứ này, phải được lưu trữ dùng khi cần cứu mạng người."
"Biết biết, ta chỉ nhìn xem thôi." Nàng ngượng ngùng cười, trong lòng lại đang nghĩ đến, chờ đến khi cần rời đi, nhất định phải trộm cả nhân sâm ngàn năm này đi cùng.
Cả ngày, nàng đều tránh Diêm Chủ, tận lực không chạm mặt với hắn. Mãi cho đến buổi tối khi bóng đêm đã sâu, sau khi nàng tính toán thời gian liền đi về phía suối nước nóng sau núi, muốn ngâm mình trong suối nước nóng tối nay. Mấy ngày nay nàng đều luôn chờ Diêm Chủ ra cửa hoặc là không có ở đây, nàng sẽ lặng lẽ rời đi.
Sau khi cởi bỏ quần áo, trên người chỉ mang một tấm gạc mỏng, lúc này mới thật cẩn thận đi vào trong suối nước nóng. Suối nước nóng sau núi này tương đối sâu, nàng cũng chỉ có thể đi dọc theo biên, ngồi xuống và chìm vào trong nước ở ven bờ.
Dựa vào bên cạnh bờ và thở nhẹ: "Thật là thoải mái!" Bởi vì đêm rất sâu, trên bầu trời tràn ngập những vì sao, thật sự rất mỹ lệ.
"Muốn ngâm trong suối nước nóng, vì sao không gọi bổn quân mà lại tự mình tới đây?"
Giọng nói đột nhiên truyền đến, nàng sợ tới mức suýt nữa đã nhảy dựng lên, nhưng nhớ rằng trên người nàng chỉ có một tấm gạc mỏng, lập tức lại chìm vào trong nước, mang theo một ánh mắt tức giận nhìn về phía người kia đang đi ra từ chỗ tối.
"Vì sao ngươi lại ở đây?"
Diêm chủ không mang mặt nạ, chắp tay sau lưng đi ra từ trong bóng tối, hiện ra khuôn mặt tuấn mỹ như tiên thiên. Tuy nhiên, lúc này ánh mắt thâm thúy của hắn lại thẳng tắp dừng ở trên người nàng ở trong nước, khi chạm đến hai vai trơn nhẵn của nàng, cũng không có ý lảng tránh, ngược lại rất thoải mái , hào phóng thưởng thức.
Hơn nữa, đây vẫn là lần thứ hai hắn nhìn thấy bộ dáng của nàng ở trong nước, lần trước trong lòng không có tâm tư gì khác, tất nhiên là không để bụng, cũng không chú ý nhiều.
Mà lần nay vừa nhìn thấy, lại cảm thấy nữ tử trong nước được bóng đêm phản chiếu trên mặt nước đẹp như một bức họa, kể cả khi trên mặt nàng vẫn bôi thuốc mỡ, vẫn như cũ không ảnh hưởng tới cảnh đẹp ý vui của nàng trong mắt hắn.
Hắn nắm hai tay sau lưng, đứng ở bên cạnh suối nước nóng, nhìn nữ tử co lại trong nước, trên gương mặt tuấn mỹ và cương nghị hiện lên một nụ cười như có như không: "Đây là nơi của bổn quân, bổn quân xuất hiện ở chỗ này, có điều gì kì quái?"
Trong khi nói chuyện, đã cởi bỏ giày dưới chân, cởi bỏ ngọc đái ( thắt lưng ) bên hông, cởi bỏ áo ngoài, lại cởi cả áo trong, để lộ phần cơ thể gợi cảm nửa người trên......
Nhìn bàn tay nam nhân đang hướng tới dây quần, tính toán cởi quần dài ra, nàng lập tức khẩn trương đến nỗi nói lắp.
"Ngươi.... ngươi.... ngươi muốn làm gì?"