Mục lục
Truyện: Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Nhìn bộ dạng đó xem ra cô ta đã đứng đợi ở đây rất 

lâu rồi! 

Hà Dĩ Mai giận dữ muốn xông lên phía trước. 

  

Nhưng vệ sĩ ở bên cạnh Lăng Mặc đã trực tiếp chặn. 

cô ta lại. 

Vệ sĩ của Hà Dĩ Mai thấy tiểu thư nhà mình bị ức hiếp liền lập tức xông lên sống mái với họ. 

Hoàn toàn chưa đến vài hiệp đã bị vệ sĩ của Lăng Mặc đánh ngã đau đớn nằm trên mặt đất rồi. 

Hà Dĩ Mai nhìn thấy cảnh tượng đó liền trợn tròn mắt lên. 

Tay sai của cô ta sao lại có thể trở nên yếu hèn như vậy? 

  

Hạ An Nhiên nhìn bộ dạng ngây ngốc không thể tin nổi của Hà Dĩ Mai liền bật cười phì phì: “Bản lĩnh của vệ sĩ của cô kém cỏi quá đấy!" 

Hà Dĩ Mai bị chọc tức sắp khóc rồi. 

Hôm nay so tài với người đàn bà Hạ An Nhiên này, 

lần nào cô cũng bị thua. 

Thua người chứ không thể thua trận! 

Cho dù vệ sĩ của Hà Dĩ Mai có kém cỏi thì cô ta vẫn phải ngẩng cao đầu, giận dữ hùng hổ dọa Hạ An Nhiên: “Cô, cô đưa tôi thuốc giải đây, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu." 

  

Hạ An Nhiên: "..." 

Cô ta lại có thể thực sự tin là bản thân mình đã 

trúng độc sao? 

Còn đặc biệt đứng ở cửa chặn cô lại vì muốn lấy 

thuốc giải? 

Hạ An Nhiên đối mặt với tiểu công chúa kiêu ngạo đang vô cùng lo lắng bất an, thật thà nói: “Cô yên tâm đi, đó không phải là độc." 

Lúc đó cô chỉ là bấm vào mạch tế của cô ta mà thôi. 

Hà Dĩ Mai sở dĩ có triệu chứng không còn sức lực, thứ nhất là vì lúc đó lực bấm huyệt vị quá mạnh, nhất thời còn có thể khiến đối phương cảm thấy 

  

Dĩ Mai ảnh hưởng... 

Thực ra, cô ta chỉ cần về tĩnh dưỡng một đêm là 

chả có gì đáng lo cả. 

Mặc dù Hạ An Nhiên nói như vậy rồi nhưng Hà Dĩ 

Mai lại không tin. 

Cô ta lo lắng không yên quát lớn: “Tôi thấy cô là không muốn đưa thuốc giải cho tôi thì có!" Tiếp đó lại nhìn về phía Lăng Mặc: “Nếu tôi xảy ra chuyện bất trắc, Hà gia chúng tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ này đâu, nói không chừng còn trở mặt với anh đấy... Lăng đại thiếu, tốt nhất là anh bảo người phụ nữ này đưa thuốc giải cho tôi đi!" 

  

Nếu như là trước đây, Hà Dĩ Mai đối diện với người kinh khủng như Lăng Mặc, nhất định sẽ khống chế cảm xúc của bản thân xuống, sẽ không tùy tiện tới gần. 

Nhưng cô ta đã bị hạ độc rồi thì làm sao có thể khống chế được cơ chứ! 

Vẫn là mạng sống quan trọng hơn! 

Vậy nên cô ta mới dũng cảm đứng trước cửa chặn 

Hạ An Nhiên và Lăng Mặc. 

Hà Dĩ Mai thì cảm thấy bản thân mình đã phân tích mặt lợi và mặt hại rồi, có lẽ Lăng đại thiếu sẽ sai Hạ An Nhiên đưa thuốc giải ra nhỉ. 

  

lùng cay nghiệt nói một câu: "Chết thì chết đi." 

Hà Dĩ Mai trợn tròn mắt: "Anh... anh nói cái gì?" 

Lăng Mặc liếc Hà Dĩ Mai một cái rồi ôm mèo hoang nhỏ, thản nhiên nói: “Chúng ta đi về đi." 

Hà Dĩ Mai tro mắt đứng nhìn Lăng Mặc ôm Hạ An Nhiên lên xe, vẻ mặt sắp khóc rồi: “Các người... các người không thể đối xử với tôi như vậy! Hu hu, tôi không muốn chết đâu! Hạ An Nhiên, mau đưa thuốc giải cho tôi đi! Tôi thề sau này tôi sẽ không nhắm vào cô, tính kế với cô nữa, tôi cũng không giành Lăng Mặc với cô nữa... Cô thương xót tôi đi mà!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK