Khóc, cô không có nói đùa, cô chỉ là muốn vùng vẫy một chút trước khi hấp hối.
Tuy nhiên, có vẻ như vùng vẫy cũng không có tác dụng rồi.
Lăng Mặc nhìn mèo hoang nhỏ đang gục đầu xuống, cầm hộp lên, sau đó liếc mắt nhìn người phụ trách.
Người đó rời đi ngay lập tức rồi đóng cửa lại.
Lăng Mặc lại bước đến bên cạnh Hạ An Nhiên, đưa
cái hộp cho cô: “Tặng em, em không cần phải trả tiền đâu."
Hạ An Nhiên hung hăng trừng mắt nhìn: "Cái gì mà bảo em không phải trả tiền, tiền của anh không phải là tiền của em sao? Anh bây giờ rõ ràng là đang uống máu ăn thịt em!"
Tuy nhiên...
Hạ An Nhiên vẫn cẩn thận đón lấy chiếc hộp mà Lăng Mặc đưa cho.
Cái này đáng giá hàng trăm triệu, còn quý hơn cả mạng sống của mèo nhỏ như cô, phải giữ nó thật cẩn thận.
Sau khi ôm chặt nó, lại nhịn không được mà mở
hộp, muốn nhìn thử thứ đắt tiền này.
Khi ánh mắt cô chạm vào "Tình yêu của những vì sao", vẻ đau đớn ban đầu đã nhanh chóng biến thành sự kinh ngạc.
Trước đó trong phòng riêng mặc dù cũng có thể nhìn thấy tình yêu của những vì sao được đặt trên bàn đấu giá...
Nhưng sau khi nhìn cận cảnh lại càng kinh ngạc.
Hơn nữa sau khi nhìn sát gần mới phát hiện hình như trong viên sapphire thật sự có ngôi sao, có vô số điểm sáng lấp lánh hòa lẫn với những viên kim cương, thực sự là một sự hưởng thụ thị giác xa hoa.
Ngay khi Hạ An Nhiên ngắm nhìn một cách mê mẩn.
thì Lăng Mặc đưa tay ra lấy tình yêu của các vì sao.
Hạ An Nhiên sửng sốt, vội vàng khiển trách: “Anh cầm nó lên làm gì, cất vào trong hộp đi, lỡ va đập vào đâu bị sứt mẻ thì làm sao?"
Lăng Mặc nhìn dáng vẻ lo lắng của mèo hoang nhỏ, nhịn không nổi liền ôm cô vào lòng.
Anh trực tiếp đặt tình yêu của các vì sao lên cổ Hạ
An Nhiên.
Hạ An Nhiên nhất thời không dám cử động.
Hai tay cô không ngừng run rẩy, cẩn thận chụm lại trước ngực: "Mau, mau cởi ra cho em ... Em cảm giác không thể thở nổi!"
Lăng Mặc nhìn bộ dạng kích động luống cuống của mèo hoang nhỏ liền ôm chặt lấy eo cô.
Sau đó anh cúi đầu, hôn thật sâu lên hõm cổ cô, thì thầm một câu: "Sinh nhật vui vẻ!"
Hạ An Nhiên, người vốn cảm thấy hơi thở cũng rất đắt, trợn tròn mắt sững sờ.
Sinh nhật vui vẻ!
Đột nhiên, chậm mất nửa nhịp mới nhớ ra hôm nay
là ngày 20 tháng 5.
Là sinh nhật của cô.
Cô còn quên mất sinh nhật của mình, nhưng Lăng Mặc lại nhớ rõ, thậm chí còn chuẩn bị quà cho cô.
Hơn nữa...
Hạ An Nhiên ngay lập tức hiểu ra rằng nhiều "620"
như vậy có lẽ không phải là sự trùng hợp mà là sự
tính toán công phu của Lăng Mặc.