Chương 320. Xảy ra chuyện.
Vốn dĩ Đoạn Thư đang trong phòng thí nghiệm chuẩn bị sắp xếp cho một giai đoạn thử nghiệm mới.
Chỉ là, còn chưa giao nhiệm vụ cho Hạ An Nhiên đã có người đến tìm Đoạn Thư, gọi anh đi ra ngoài. Sau khi Đoạn Thư rời đi, Hạ An Nhiên không có việc gì lại bắt đầu làm việc riêng của mình.
Mãi cho đến lúc trưa, Hạ An Nhiên cũng không thấy
Đoạn Thư quay lại, bèn một mình đi tới nhà ăn.
Sau khi lấy dưa chuột muối với một số món ăn khác, Hạ An Nhiễn liền tìm một vị trí yên tĩnh, đang chuẩn bị ăn.
Đúng lúc này, Trác Châu đi đến, ngồi xuống phía đối diện với Hạ An Nhiên.
Trác Châu nhìn thấy Hạ An Nhiên chỉ lấy một đống đồ ăn màu xanh, liền chia cho Hạ An Nhiên một ít thịt trên khạy của mình, “ Cô ăn thử món thịt bò kho tàu đi, ăn rất ngon đó.”
Hạ An Nhiên đem đồ ăn trả lại cho Trác Châu, Tôi không thích.”
Xa lánh bưng khay đồ ăn giữ khoảng cách với Trác Châu.
Trác Châu cảm thấy mình bị ghét bỏ.
Có điều được ngồi chéo với Hạ An Nhiên thì cứ ngồi chéo thôi, được ngồi gần với gái xinh như vậy là tốt rỗi.
Trác Châu ăn một miếng thịt bò, thuận miệng nói với cô chuyện này.
Lúc nãy tôi đến nhà ăn có đi qua phòng làm việc của Phó viện trưởng thì nhìn thấy Đoạn Thư nhân viên nghiên cứu của phòng thí nghiệm chỗ cô hình như đang xảy ra xung đột với người khác, còn cãi nhau rất to nữa.
Tuy rằng Trác Châu cũng là người mới, nhưng cũng đã đến làm ở viện nghiên cứu được 2 tuần lễ rồi. Viện nghiên cứu có một số quái nhân và Đoạn Thư chính là một trong số đó nên anh ta đương nhiên cũng biết mặt.
Hạ An Nhiên ngẩng đầu, “ Nghiên cứu viên Đoạn Thư chỉ là ăn nói ngay thẳng mà thôi, chắc không cãi nhau với người ta đầu.”
Trác Châu: “ Chắc tôi không nghe nhầm đâu, hơn nữa Cát Trì cũng ở đó.”
Hạ An Nhiên nghe thấy cái tên Cát Trì này liền có tâm lý bài xích. Là tên khốn nạn mà thôi.
Có điều, trước đó Đoạn Thư từng nói qua, anh ấy và
Cát Trì có chút quan hệ dây mơ rễ má.
Con người Cát Trì có chút nham hiểm, Đoạn Thư cương trực ở trước mặt hắn ta thật là không đủ sức chống lại, nếu không người của phòng nghiên cứu của Đoạn Thư trước đó cũng sẽ không bị Cát Trị đưa di hét.
Hai người này chạm mặt nhau nói không chừng Đoạn Thư sẽ phải chịu thiệt.
Tuy rằng Hạ An Nhiên không muốn lo chuyện bao đồng những qua thời gian ngắn tiếp xúc với Đoạn Thư, cô rất xem trọng anh ấy.
Không ăn uống gì nữa liền đứng dậy đi ra khỏi nhà ăn, đi đến phòng làm việc của Phó viện trưởng.
Hạ An Nhiên tìm thấy phòng làm việc của Phó viện trưởng.
Hôm nay trợ lý của Mao Minh Lễ xin nghỉ phép, cho nên trước cửa phòng làm việc không có ai canh giữ. Hơn nữa, của của phòng làm việc cũng không đóng chặt, để hở một khoảng lớn.
Hạ An Nhiên nhìn thấy liền không khách sáo dựa sát vào cửa.
Trong phòng làm việc có người đang cãi nhau.
Lúc này, Cát Mĩ Lộ đang phẫn nộ tố cáo. 66 Ban đầu, dự án này là do tôi vào Đoạn Thư cùng nhau làm, tôi không biết mình đã đổ bao nhiêu ngày đêm và mồ hội công sức vào nó.”
Sau này bởi vì Đoạn Thư quả thực quá soi mới, thí nghiệm rõ ràng đã làm gần xong rồi nhưng anh ta vẫn cử kéo dài thời gian không báo cáo lên trên, không muốn nhanh chóng làm xong dự án, vô cùng lãng phí thời gian!”
Lúc đó tôi nhất thời xúc động nên chủ động rời khỏi phòng nghiên cứu của anh ta.”
Nhưng tôi đã bỏ ra nhiều tâm huyết cho dự án thuốc tiểu đường này” như vậy, bây giờ tôi muốn lấy lại dự án này về tay mình một lần nữa là sai sao?”
Dựa vào đâu mà Đoạn Thư muốn độc chiếm dự án này? phòng nghiên cứu của anh ta bây giờ cũng chỉ có một mình anh ta, lượng công việc hậu kỳ của dự án này nhiều như vậy, anh ta có thể làm được sao?” ‘ Phó viện trưởng, dự án này giao cho tôi, tôi chắc chắn sẽ dẫn dắt đoàn đội của tôi làm thật tốt dự án này!"