Cố Ngôn Duy; “ Nếu như mẹ vẫn xem con là con, hy vọng mẹ bây giờ cho con chút không gian riêng.”
Vẻ mặt Trương Diệu có chút ngẩn ngơ.
Con trai nhỏ nhà bà từ bé vẫn luôn nghe lời bà ta, đừng nói đến ngỗ ngược, đến lúc nói lớn tiếng với bà ta cũng không có, bây giờ sau khi nói lớn tiếng còn muốn có không gian riêng?
Hạ An Nhiên có chút bất lực ở một bên nhìn Cố Ngôn Duy và Cổ phu nhân bắt đầu cãi nhau.
Tiếp tục cãi nhau như này, thì đến bao giờ cô mới có thể nói chuyện “ hẳn hoi” với Cổ phu nhân đây.
Hạ An Nhiên đi đến bên cạnh Cố Ngôn Duy, “ Anh mới làm kiểm tra, trước tiên vào phòng nghỉ ngơi đã.” Sau đó, nhìn về phía Trương Diệu, Giữa em với bác gái có chút hiểu lầm, bác cháu mình liền từ từ nói chuyện.”
Trong lòng Trương Diệu phẫn nộ, càng hung ác nhìn Hạ An Nhiên, “Được, tôi ngược lại muốn nói chuyện hẳn hoi với cô!”
Cố Ngôn Duy bị đẩy vào trong phòng, vô cùng lo lắng, Nếu có anh ở đây, mẹ anh sẽ không làm loạn.”
Hạ An Nhiên: “ Nếu anh ở đây, càng dễ chọc giận mẹ anh hơn.”
Cổ Ngôn Duy sẽ nói chuyện giúp cô.
Nhưng đây là điều Trương Diệu không muốn thấy nhất.
Nếu như muốn nói chuyện hẳn hoi, tốt nhất là Cố Ngôn
Duy không nên có mặt ở đây. Trước tiên Hạ An Nhiên đỡ Cổ Ngôn Duy lên giường, sau đó đóng cửa phòng lại, đi đến phòng khách.
Trong phòng khách, Trương Diệu tức giận ngồi trên số pha, nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên vừa đi qua chỗ bà ấy, vừa mở miệng nhắc nhỏ. 66 Bác gái, chuyện lúc nãy rõ ràng là Hàn Chỉ Đình cố ý gây sự......Cho dù muốn liên hỗn gia tộc, nhưng bác cũng phải tìm một người không có vấn đề về nhân phẩm, chứ không phải một người biết sử dụng thủ đoạn khôn lỏi.”
Chỉ Đình là bởi vì thích Ngôn Duy nên mới có cảm giác nguy hiểm, không ngại tính kế hãm hại cô, đây có thể xem là lỗi của nó sao? Còn không phải là bởi vì yêu Ngôn Duy?” hung hăng đợi Hạ An Nhiên, “ Tôi chính là muốn tìm một người mỗn đăng hộ đối, có thể yêu và bảo vệ con trai tôi, chứ không phải loại hồ ly tinh như cô!”
Hạ An Nhiên cười nhẹ, “ Nói như vậy, bác gái người rất quan tâm Ngôn Duy?”
Trương Diệu gật đầu; “Đó là đương nhiên, đây chính là con trai út của tôi, tôi có thể không quan tâm sao?"
Mắt Hạ An Nhiên híp lại, “ Vậy thì cháu rất hiếu kỳ, rõ ràng tiểu thần y Bác Tân có thể chữa khỏi cánh tay cho Ngôn Duy nhưng tại sao bác lại từ chối hợp tác chữa tri?"
Trương Diệu kinh ngạc, “ Sao cô biết được?" Tức giận nhìn về căn phòng Cổ Ngôn Duy đang ở, “ Nó lại đem chuyện này nói với cô
Hạ An Nhiên: “ Bây giờ chuyện quan trọng là, lẽ nào không phải bác vì lợi ích mà từ bỏ không quan tâm đến cơ thể anh ấy sao?" Trương Diệu tức giận vỗ bàn trà nhỏ, trách mắng, “Đây là chuyện nhà chúng tôi, không liên quan đến cô."
Hạ An Nhiên cười nhẹ một tiếng, “ Bác không cho tiểu thần y Bác Tân chữa khỏi cho Ngôn Duy là bởi vì muốn gài bẫy Lăng gia." cười lạnh nhìn Trương Diệu, Nhưng cháu là người của Lăng gia, bác nói xem, chuyện này sao có thể không liên quan đến cháu?"
Trương Diệu ngày người, không thể tin tưởng nhìn Hạ An Nhiên, “ Sao có có quan hệ với Lăng gia được?"
Mẫy vị tiểu thư của Lăng gia, bà ta đều đã từng gặp qual
Hạ An Nhiên lấy ra khí thế của Thiếu phu nhân Lăng gia, vẻ mặt lạnh lùng kiêu hãnh, “ Cháu giới thiệu lại với bác một chút, cháu là vợ của Lăng Mặc, Đại thiếu phu nhân của Lăng gia, nữ chủ nhân của Lăng gia hiện nay Hạ An Nhiên.”