**********
Chương 241: Người quen
Kiều Mạn rơi vào trạng thái lặng như tờ.
Đúng lúc này, Quý Phong đi tới, "Bị Thiếu phu nhân tiêu diệt rồi sao?"
Kiều Mạn nhìn chằm chằm Quý Phong một cách hung hãng.
Quý Phong nhún vai, "Tôi không có chọc giận cô. Cô nhìn chằm chằm tôi làm gì?"
Kiều Mạn và Quý Phong quen biết nhau.
Hai người lớn lên cùng nhau, và mặc dù quỹ đạo cuộc sống của họ sau đó khác nhau, nhưng tất cả đều phục vụ cho thiếu gia.
Kiều Mạn được sắp xếp đến Lăng Trạc, hắn hơi ngạc nhiên.
Kiều Mạn lúc trước được đào tạo chuyên sâu, nhưng làm thế nào cô ta có thể đột nhiên trở thành trợ lý của
Thiếu phu nhân?
Hơn nữa, Quý Phong rõ ràng cảm nhận được sự bất mãn của cô ta.
Khi tiếp xúc với Thiếu phu nhân, cô ta rõ ràng có chút kiêu ngạo.
Quý Phong vỗ vai cô, "Tôi biết cô từ nhỏ đã mạnh mẽ cứng cỏi, không cam tâm ở đây làm trợ lí, nhưng Thiếu phu nhân cũng không phải người đơn giản. Thái độ của cô như vậy, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện."
Kiều Mạn hung hăng đẩy cánh tay của Quý Phong ra, nhìn anh chăm chăm, "Chỉ vì người phụ nữ đó đẹp nên anh mới bảo vệ cô ấy như thế này? Giúp cô ấy nói chuyện?"
Quý Phong vốn dĩ đôi mắt một mí nhỏ đã híp lại thành một đường, thẳng thắn nói: "Đúng vậy, Thiếu phu nhận đúng là đẹp!
Kiều Mạn: “...”
Quý Phong lại nhìn Kiều Mạn từ trên xuống dưới, "Về ngoại hình, cô so với Thiếu phu nhân thì quả là một trời một vực... Hơn nữa, cô xem Thiêu phủ nhân ăn nói nhẹ nhàng và dễ thương, được rất nhiều người yêu thích. Còn cô, như một thằng đàn ông lạnh lùng! Chỉ cần là người sáng suốt, tất nhiên sẽ che chở cho Thiếu phu nhân, ai muốn che chở cho phụ nữ đanh thép như cô chứ?"
Kiều Mạn bị nhận xét, khuôn mặt vô cùng khó coi, "Tôi không dựa vào mặt để kiếm cơm, tôi dựa vào não của mình".
Quý Phong liếc nhìn Kiều Mạn, "Kế hoạch đưa Đại phủ nhân vào tròng, người không có đầu óc có thể sắp xếp được sao?
Hắn không ngần ngại khen ngợi: "Thiếu phu nhân là người phụ nữ vừa xinh đẹp lại còn có trí tuệ. Cũng khó trách Thiếu gia thích như vậy..."
Kiều Mạn thực sự tức giận.
Quý Phong này sinh ra là để làm cho người ta không vui.
Kiều Mạn không muốn nói thêm một lời nào với Quý Phong, quay người rời đi.
Chỉ là Quý Phong tiến lên một bước và siết chặt vai CÔ.
Một người vốn đang vui cười đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc, "Tối biết, cô thật sự rất không cam lòng. Nhưng mà đây là thời điểm cô cần bình tĩnh, nếu không sẽ nhìn mọi thứ đều có thành kiến... Quận trọng hơn, nếu như ngay cả việc làm trợ lí cho Thiếu phu nhân còn làm không tốt, bị Thiếu gia đuổi đi, lúc này mới càng mất mặt, phải không? "
Bỏ lại những lời này, sau đó rời đi để lại cho Kiều Mạn cái bóng lưng.
Kiều Mạn sững sờ đứng đó nhìn theo.
Tự lẩm bẩm: "Cái nhìn của mình về cô ấy có phải là có thành kiến không?"
Tuy nhiên, những điều Quý Phong nói cũng đúng.
Cô trước đây đã từng gây chuyện, mới bị đưa tới Lăng Trạch, lắm trợ lí công việc cho Hạ An Nhiên. Nếu ngay cả chuyện này cô cũng làm không được, đến lúc bị đuổi đi, có phải là bọn người kia sẽ cười nhạo cô không.
Kiều Mạn siết chặt tay mình. Dù thế nào đi nữa, cũng phải làm tốt mọi việc!
Hạ An Nhiên về tới phòng.
Nằm trên giường, những lời nói của Lăng lão phu nhân lại lướt qua tâm trí cô. Hừ hừ! Nghĩ cô ấy là một kẻ ngốc sao?
Lăng lão phu nhân rõ ràng là không cam lòng khi bị đoạt quyền, còn cố ý châm ngòi cô và Lăng Mặc
Lại cố tình hỏi cô, Lăng Mặc thật sự chỉ có hai tháng thôi sao?
Nếu không phải thời gian chỉ còn chưa tới hai tháng Lăng Mặc có vì mạng sống, mà muốn cô kích thích mỗi ngày không?
Không phải chỉ là để sống thêm một thời gian nữa sao?
Hơn nữa, nếu Lăng Mặc có thể sống lâu hơn, cô ấy sẽ rất vui.
Một quý ông xuất sắc như vậy, thật đáng tiếc khi phải chết.