**********
“ Cút đi”
Hạ An Nhiên khẽ nhíu mày.
Khẩu khí của đối phương, tại sao lại giống như rằng Viện nghiên cứu là nhà của cỗ ta? Hạ An Nhiên không muốn nói gì với những người rõ ràng đang kiếm chuyện, không quay đầu lại, tiếp tục đi trên con đường của chính mình.
Nhưng động thái của Hạ An Nhiên rõ ràng khiến đối phương càng thêm khó chịu.
Sau khi Hạ Vũ Huyên đến Viện nghiên cứu, cô được Cát Trì và những người trong phòng nghiên cứu của hắn ta săn đón.
Chưa từng nghĩ tới người phụ nữ trước mặt này sẽ lại khiến cô mất mặt nhiều như vậy
Hạ Vũ Huyên tiến lên ngăn Hạ An Nhiên lại, "Cô có nghe thấy tôi đang nói chuyện với cô không?"
Hạ An Nhiên nhìn về phía người kiếm chuyện Hạ Vũ Huyên, "Tôi nghe cô nói chuyện mà cảm thấy khó hiểu. Buổi trưa cô có thể ra ngoài, tại sao tôi lại không được ra ngoài?"
Hạ Vũ Huyên hất cằm lên, "Tôi và cô giống nhau sao? Nếu cô là người không có quy tắc, vậy thì nhanh chóng cút ra khỏi đây! Viện nghiên cứu này không phải là nơi để cô làm loạn."
Hạ An Nhiên không hiểu, cô ấy giống một người đần độn lắm sao?
Vừa bị bắt lỗi hôm qua, bây giờ lại bị bắt lỗi thêm lần nữa.
Hạ An Nhiên cười cười nói: " Vậy thì khiến cô thất vọng rồi, tôi sẽ không dễ dàng cút ra khỏi đây."
Hạ Vũ Huyên tức giận, trừng mắt to hết cỡ, "Đừng tưởng, tôi không biết cô ở lại Viện nghiên cứu, là có âm mưu gì"
Còn không phải là tự nhận mình có một chút nhan sắc, ở trong Viện nghiên cứu mưu toan ý đồ, muốn thử xem có thể gặp mặt Lăng thiếu gia được hay không
Hừ....
Cô ta làm sao có thể để cho người phụ nữ này được như ý?
Hạ Vũ Huyên ánh mắt đầy lửa, "Cô hôm nay tự ý rời khỏi Viện nghiên cứu, bây giờ tôi sẽ đi gặp Phó viện trưởng, cô liền bị đuổi khỏi đây."
Hạ An Nhiên nhún vai, "Tôi là một người có kỉ luật. Ban nảy, tôi đã nói với cấp trên của tôi, và anh ấy đồng ý cho tôi ra ngoài."
Bỏ những lời này, đi ngang qua người Hạ Vũ Huyên, trực tiếp rời đi.
Hạ Vũ Huyên quay đầu lại nhìn bóng lưng Hạ An Nhiên, cực kì giận dữ quát: “ Tôi nhất định sẽ để mắt tới cô, nhất định phải đuổi cô đi."
Hạ An Nhiên không nói gì.
Tuyên bố như vậy thực sự là đủ rồi.
Nhưng mà, Hạ Vũ Huyền làm sao lại có thể kiêu căng ngạo mạn như vậy?
Và cô ta vừa rồi đã đề cập đến "Phó trưởng khoa", đó có thể là chỗ dựa vững chắc của cô ta?
Hạ An Nhiên có chút buồn bực.
Cô ấy rõ ràng có một chỗ dựa vững chắc hơn, nhưng chỗ dựa đó căn bắn không nên sử dụng đến. Ngay cả khi cô ấy nói với người khác rằng cô ấy là vợ của Lăng Mặc, người khác cũng sẽ không tin.
Đúng là Lăng Mặc quá giỏi trong việc bóc lột người. Tên boss nào mà điên rồ, để vợ mình ở đây làm culi?
Một tiếng sau
Hạ An Nhiên xuất hiện trong một khách sạn với khẩu trang và đội mũ. Đối thủ của Bùi Kì, hôm nay đến đây để tổ chức hội nghị khai trương của công ty.
Sau khi Hạ An Nhiên đến hội trường, cô ấy đã gửi một tin nhắn cho Bùi Kì.
Một lúc sau, Bùi Kì đến.
Bùi Kì thường xuyên nhìn thấy Hạ An Nhiên trang bị như vậy, nên vừa gặp đã nhận ra ngay. Lúc này, vẻ mặt của Bùi Kì vẫn có chút buồn bã, "Chị em à, hôm qua cô nói xem trò hay, đó là cái quái gì vậy?" Đôi mắt lưỡi liềm của Hạ An Nhiên nheo lại, "Tại sao, ngay cả tôi cô cũng nghi ngờ?"
Bùi Kì nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Hạ An Nhiên, chính trực nói: "Tôi nghi ngờ ai, cũng không thể nghi ngờ CÔ."
Tuy nhiên, dù nói ra điều này thì Bùi Kì vẫn rất lo lắng.
Dù sao cô cũng lo lắng hôm nay đến đây, cô ấy sẽ bị đối thủ của mình làm cho tức giận đến mức mất cân bằng nội tiết tố.
Nhưng Hạ An Nhiên kêu cô đến, cô nhất định phải đến.
Ngay cả khi nhồi máu cơ tim cuối cùng dẫn đến rối loạn nội tiết, đó cũng là một huy chương dành cho bạn thân của cô.