Mọi người không ngờ rằng, dự án này còn có liên quan đến Hạ An Nhiễn.
Vẻ mặt Cát Mĩ Lộ phút chốc thay đổi, lập tức cười lạnh, “ Tôi hiểu tại sao cô tự nhiên lại nhảy ra rồi, Ha ha, hóa ra là muốn đến tranh công ở dự án này.”
Nhìn đị nhìn lại trên người Hạ An Nhiên và Đoạn Thư, lộ ra vẻ mặt vô cùng khinh thường.
Còn sơ ý phát hiện ra nữa, tôi đoán căn bản là hai người lén lút tiến hành giao dịch không chính đáng mới đột nhiên có chuyện “ vô tình phát hiện” đi.”
Đoạn Thư nghe thấy lời Cát Mĩ Lộ nói, khuôn mặt nghiêm túc nỗi, “ Tôi với cô ấy trong sạch.”
Cát Mĩ Lộ cười vài tiếng, “ Trong sạch?” đẫm nước mắt chỉ trích, “ Lúc đầu, không phải là anh cố ý dùng dự án này đến ép tôi phải phục tùng anh sao?”
Đoạn Thư trừng to mắt, “ Cô nói linh tinh gì thế!”
Cát Mĩ Lộ lộ ra dáng vẻ đau khổ nhìn về phía Mao Minh Lễ.
Phó viện trưởng, có một số chuyện tôi căn bản không muốn nói ra... nhưng hôm nay tôi thực sự không thể nhịn được người đàn ông ác độc này nữa, trước đây anh ta vẫn luôn quấy rối tôi, tôi mới không thể không từ bỏ dự án đó, chủ động rời khỏi phòng nghiên cứu của anh ta!”
Cát Mĩ Lộ cũng bất chấp bất cứ giá nào.
Tiền đồ của cô ta, ai cũng không thể ngăn cản!
Cát Mĩ Lộ khóc thút thạ thút thít nói, “ Chuyện này quá mất mặt, tôi vốn dĩ vẫn muốn nhịn... những xem ra hộm nay Đoạn Thư lại tiếp tục thực hiện giao dịch bẩn thỉu như này với mọi người phụ nữ khác, còn có ý đồ độc chiếm dự án thuộc về tôi, tôi không thể nhịn được nữa! Phó viện trưởng, ngài nhất định phải trả lại công đạo cho tôi!”
Đoạn Thư tức giận, “ Cô nói láo!”
Nhưng Cát Mĩ Lộ lại nước mắt nước mũi khóc, VÔ cùng ủy khuất!
Hạ An Nhiên xem thấy kịch lớn liền nhẹ nhàng sờ trán một chút.
Sau đó cắt ngang người nào đó vẫn đang không ngừng khóc lóc, “ Dì này, lúc dì nói người khác quây rồi cổ thì cô có thể coi lại dáng vẻ của mình trước không? Đến một tên mù cũng có thể nhìn ra được, nếu như Đoạn Thư đụng vào cô thì cũng là cô được lợi a!”
Tướng mạo của Cát Mĩ Lệ cũng không được xuất chúng/xinh đẹp.
Còn Đoạn Thư tuy rằng ngay thẳng, nhìn dáng vẻ lại rất đứng đắn, dễ nhìn.
Hạ An Nhiên nhếch môi nói, “ Lúc vu cáo hãm hại người khác thì cũng phải biết tự mình biết mình, có được không?”
Cát Mĩ Lệ vốn dĩ còn đang khóc......
Nhưng sau khi bị Hạ An Nhiên khinh thường ghét bỏ nói một tràng, thẹn quá hóa giận không thể khóc tiếp được nữa.
Sắc mặt Cát Trì cũng có chút u ám, miệng lưỡi của Hạ An Nhiên này thật là quá sắc bén rồi.
Chủ động đứng ra, nói hộ cho Cát Mĩ Lệ, “ Ai biết được, Đoạn Thử có phải là thích người như cô ấy hay không?"
Híp mắt lại, chất vấn Hạ An Nhiên. 66 Hơn nữa, cô nói chất xúc tác là do cô phát hiện, chuyện này nghe thế nào cũng có chút không thể tưởng tượng được! Cô chỉ là một trợ lý nhỏ bé, mới đến viện nghiên cứu còn chưa được 3 ngày liền có được thành tích như thế này? Cho dù giáo sư Thu Lương Nhạc có đến đây cũng không thể có khả năng này!”
Đoạn Thư đứng ở một bên nói giúp cho Hạ An Nhiên, Rất nhiều nghiên cứu đều được hoàn thành dưới tình huống ngẫu nhiên, chuyện này không được à!”
Cát Trì không khách sáo phản bác, “ Loại tình huống ngẫu nhiên này, xác suất không đến 1/10000, tối không tin một người mới lại có được may mắn như vậy.” Trong mắt mang theo tia ác ý, “ Ai biết được các người có lén lút che giấu giao dịch bẩn thỉu hay không!”
Hạ An Nhiên nhìn ra được.
Cát Mĩ Lệ là đang muốn giẫm chết Đoạn Thư để chiếm đoạt dự án này.
Còn tên Cát Trì này, vì để nịnh bợ Hạ Văn Huyên nên bây giờ cũng muốn nhân tiện đuổi cổ đi.
HA ha ha.......
Cho rằng cô không có năng lực, đúng không?
Hạ An Nhiên lạnh nhạt liếc nhìn Cát Trì và Cát Mĩ Lộ một cái, chậm rãi nói, “Vận may của tôi quả thực vô cùng tốt, người khác ngẫu nhiên phát hiện ra một chất xúc tác, còn tôi, vận may liền nghịch thiên rồi, không cần thận phát hiện ra 3 loại cơ!"