Mọi thứ đều là chất lượng nhất.
Đương nhiên là...
Mục đích cũng rất rõ ràng, chính là, thông qua sự xa xỉ của họ, khiến cho khách tham gia cuộc đấu giá này không kiềm được ý muốn chủ động bỏ tiền!
Đến một buổi đấu giá tốt như vậy, không tiêu một chút tiền thì còn mặt mũi nào sao?
Sau khi Hạ An Nhiên ngồi xuống, cô không khỏi cảm. khái: "Mình đến đây để tìm ngược sao? Cảm thấy mình là người nghèo nhất ở đây!"
Nhưng...
Sau khi lẩm bẩm những lời này, cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, ánh mắt cô dừng lại trên người Lăng Mặc, vô cùng kích động nói: “À đúng rồi, lần này em có thể nhận được bao nhiêu tiền thưởng?"
Vừa rồi Hạ An Nhiên gọi điện cho Lăng Mặc, nhưng không phải để nhờ anh ra tay cứu giúp.
Những vị tiểu thư đó muốn âm mưu hãm hại cô mà cô lại không đáp lại họ thì chẳng phải là cô đang coi thường họ sao?
Vì vậy, khi Hạ An Nhiên nói chuyện điện thoại với Lăng Mặc, cô đã hỏi Lăng Mặc rằng nếu cô ấy giúp Trân Bảo Các bạn một số hàng hóa bán chậm vô cùng khó đấu giá thì họ sẽ chia cho cô bao nhiêu tiền hoa hồng!
Lăng Mặc nghe ra mèo hoang nhỏ sắp gài bẫy người
ta nên cũng đành phối hợp với cô chơi họ một vố.
Trân Bảo Các vốn có quan hệ với Thu gia.
Lần này anh đến Trân Bảo Các cũng là để giữ thể diện cho Thu gia.
Vì vậy, Lăng Mặc dễ dàng lọt vào danh sách đặc
biệt khó đấu giá ở ngoài sân.
Hạ An Nhiên ghi giá từng cái một dựa theo danh. sách với ý định gài họ gậy ông đập lưng ông.
Lăng Mặc nhìn đôi mắt sáng ngời của mèo hoang nhỏ, nhẹ nhàng nói: “Ý của Trân Bảo Các là chỉ cần vượt quá giá thấp, dư thêm bao nhiêu đều sẽ chia ra năm năm với em."
Sau khi Hạ An Nhiên nghe xong liền trực tiếp trận tròn mắt: "Tổng cộng lại, em lừa một mình Hà Dĩ Mai là đã kiếm được mười sáu triệu rồi sao?"
Đôi khi, một bản quyền sáng chế hạng mục cũng không bằng số tiền này!
Hạ An Nhiên lập tức đi tới trước mặt Lăng Mặc: “Sau này nếu có hoạt động như này, anh nhất định phải đưa em đi cùng đấy, làm giàu quá dễ dàng
rồi!"
Cô vừa không ngừng khua tay, vừa cao hứng tính tiền.
"Em không phải người tham lam. Mỗi năm tham gia hai ba lần là đủ rồi. Chỉ cần mỗi lần có vài kẻ ngốc
như Hà Dĩ Mai thì nói không chừng năm nay em có
thể có kinh phí cho Long Đằng nghiên cứu một hạng mục nhỏ khoảng một trăm triệu rồi!"
Hô hô hô...
Thật cảm động quá, giờ đã hiểu tại sao Thu Khanh Khanh lại thích gài bẫy người khác đến vậy rồi.
Kiếm được nhiều tiền rất dễ dàng!
Lăng Mặc nhìn điệu bộ của mèo hoang nhỏ, không
thể không nhắc nhở một câu: “Sau chuyện ngày hôm nay, em nghĩ vẫn còn có người khác để cho em gài bẫy lần nữa sao?"
Hạ An Nhiên, người vốn đang nghĩ phát tài bằng cách gài bẫy người khác, tâm trạng lập tức trầm
xuống: “Cũng đúng, gặp được một kẻ vừa ngu dốt vừa giàu có như Hà Dĩ Mai đúng là khó, em lừa được một người cũng thấy hài lòng rồi!”
Lăng Mặc gõ vào đầu mèo hoang nhỏ: “Chẳng lẽ có anh rồi còn chưa đủ sao?"
Hạ An Nhiên cau mày: "Không giống được chưa, đi lừa người ngoài thích hơn nhiều, tiêu tiền ở nhà chán lắm!"
Lăng Mặc nghe lời nói trong vô thức của mèo hoang nhỏ, khóe miệng khẽ cong lên.
Chỉ cần thời gian thì cho dù mèo hoang nhỏ cũng có thể thuần hóa thành mèo nhà nhỏ được.