Chương 35: Độc mồm độc miệng
Sau khi ngắt điện thoại, Hạ An Nhiên rơi vào trầm tư.
Cổ Ngôn Duy bị ngất đang phải nằm viện.
Nhưng hôm nay Lăng Mặc mới tỉnh, cô có thể tìm được lí do gì để đi ra ngoài từ Lăng gia đây?
Tên điền kia không phải là người dễ dàng lừa gạt.
Nhưng mà bất kể thế nào cũng phải nghĩ cách đi gặp Cố Ngôn
Duy.
Hạ An Nhiên bình ổn lại cảm xúc, đi xuống nhà ăn dưới lầu.
Lăng Mặc đang dùng thìa để ăn cháo.
Rõ ràng là tay vẫn còn chút cứng nhắc, nhưng dáng vẻ ăn cơm của anh thực sự là nho nhã từ trong xương, nhìn thấy cũng vui lòng đẹp dạ.
Trên bàn ăn hầu như đều là thức ăn lỏng.
Tuy rằng Lăng Mặc đã tỉnh lại, nhưng vẫn trong giai đoạn đầu hồi phục, chỉ có thể ăn một số loại thức ăn mềm. Đến mức những thức ăn này còn không có độc.
Hoặc là, kể từ ngày cô phát hiện có người muốn hạ độc Lăng Mặc, cô cố ý phá hoại kế hoạch của đối phương, và sau khi yêu cầu mỗi ngày ăn giống như Lăng Mặc thì đối phương mới không động thủ nữa.
Đột nhiên, Hạ An Nhiên lại nghĩ đến một chuyện khác.
Trước kia Hạ Đức Hải vừa đi vừa đưa thuốc độc cho cô để cho Lăng Mặc uống.
Là Hạ Đức Hải muốn tự mình độc chết Lăng Mặc, để cô ta mau chóng nhận được tài sản phía sau của Lăng Mặc.
Hay là sau lưng Hạ Đức Hải có người xúi giục?
Nếu sau lưng Hạ Đức Hải có người xúi giục, thì người hạ độc với Lãng Mặc trước đây có khi nào là cùng một nhóm người không?
Vậy thì người đứng đằng sau rõ ràng là có chút nóng ruột.
Mạng của Lăng Mặc không giữ được lâu mà đối phương cũng không đợi được thời gian dài như vậy, một lòng mong Lăng Mặc mau chóng chết đi.
Hạ An Nhiên nghĩ đến môi trường sống của Lăng Mặc nguy hiểm đáng sợ như thế, liền nhìn anh với cặp mắt thường hại.
Nhưng có điều thương hại không quá ba giây thì Lăng Mặc quét ánh mắt lạnh lùng đến, “ không muốn ăn?”
Lòng thương hại của Hạ An Nhiên bởi vì một câu nói của anh mà tan thành mây khói.
Ha ha ha!
Chúa chỉ thương xót người dễ thương, còn anh ta chính là một kẻ điên keo kiệt.
Hạ An Nhiên phồng miệng ăn cháo.
Hôm nay là món cháo gà xé khoái khẩu, Hạ An Nhiên kìm lòng không được ăn liền hai bát.
Hạ An Nhiên: “ Anh chỉ ăn có thể?”
Lăng Mặc lạnh nhạt nói, “đây chính là nguyên nhân cô béo.” Hạ An Nhiên đột nhiên cảm thấy cháo gà xé trong tay không còn ngon tí nào.
Tên điên này độc miệng thật!
Sao trước đây anh không bị người ta đánh chết đi!
Mà lúc này, Tôn quản gia đến bên cạnh Lăng Mặc, kính cần lễ phép nói, “ Thiếu gia, xe đã chuẩn bị xong."
Hạ An Nhiên nghi hoặc, “ Các anh cần ra ngoài?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАPР.c*ом
Nếu như là trước đây, Tôn quản gia đối với câu hỏi của Hạ An Nhiên tự nhiên là nhắm mắt làm ngơ,
Nhưng hiện nay Thiếu gia có khẩu vị nặng, rõ ràng đối với Hạ An Nhiên có chút ưa thích, ông ý liền tù bị giải thích, Thiếu gia cần phải đi bệnh viện tư nhân An Khang làm kiểm tra sức khỏe toàn thân."
Hạ An Nhiên ngày người một lúc: Bệnh viện An Khang? Không phải là bệnh viện mà Ngôn Duy đang nằm sao?
Mà hiện tại Lăng Mặc muốn đi kiểm tra?
Hạ An Nhiên vội vàng dang tay ra, nói “ Tôi đi cùng anh.”
Đôi mắt đen của Lăng Mặc phát ra ánh nhìn đáng sợ, “ Hả? Cô muốn đi?"
Hạ An Nhiên bị Lăng Mặc nhìn không biết phải làm sao, chột dạ khó giải thích.
Giống như bị đối phương nhìn thấu, cô muốn đi đến bệnh viện đó, còn có ý định khác.
Có điều, Hạ An Nhiên nghĩ, tên điện này cũng không phải là con giun trong bụng cô, làm sao có thể biết được suy nghĩ của cô? Cô không được chột dạ! Phải trấn tĩnh
Hạ An Nhiên nặn một nụ cười, “ Lão phu nhân bảo tôi phải chăm sóc anh cho tốt, tôi đương nhiên phải đi cùng anh rồi.”
Lăng Mặc nheo đôi mắt đen như màn đêm, giọng nói trầm thấp, lạnh nhạt, “ Cũng phải, Cô lúc nào cũng phải ở bên cạnh kích thích tôi, không đem cô theo làm sao được.”