Chu Nham lúc này vô cùng hoảng sợ: "Tổ trưởng Giang, trên mạng rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Chúng ta có cần không bình không?"
Anh ta cũng vừa mới đọc được tin tức trên mạng, đối với RY cực kỳ bất lợi.
Giang Nhụy Nghiện không nói phải giải quyết
chuyện trên mạng như thế nào, nhưng đột nhiên
hỏi: “Chu Nham, cậu ở bên cạnh tôi bao nhiêu năm
rồi?"
Chu Nham dừng lại một chút: “Đã được sáu năm
rồi, từ sau tôi khi gia nhập viện nghiên cứu của đại
học Lô Hải thì tôi vẫn luôn ở bên cạnh cô."
Giang Nhụy Nghiên: "Thì ra đã trải qua sáu năm rồi! Khoảng thời gian cậu ở bên cạnh tôi cậu đã thể hiện rất tốt. Có rất nhiều chuyện giao cho cậu làm, tôi cũng vô cùng yên tâm, tôi vẫn luôn coi cậu như trợ thủ đắc lực của mình."
Chu Nham bất ngờ nhận được lời khen ngợi, mặc dù trong lòng anh ta cảm thấy bất an, nhưng thuận theo lời của Giang Nhụy Nghiên:"Cảm ơn sự công nhận của cô... Sau này tôi nhất định sẽ càng cố
gắng làm việc cho cô hơn."
Giang Nhụy Nghiện thở dài: "Chuyện xảy ra lần này
thực sự khá lớn, dù sao cũng cần phải có người
đứng lên, nếu không... có lẽ sẽ không còn sau này
nữa."
Chu Nham đã quá quen thuộc với Giang Nhụy
Nghiên rồi...
Vừa rồi mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn, giờ đây thì hoàn toàn hiểu ra rồi, Giang Nhụy Nghiện là đang muốn đẩy anh ta ra.
Dù là chuyện lấy cắp hạng mục hay chuyện của Nghiên Đồ, đều muốn để anh ta một mình gánh
chịu.
Chu Nham lúc này trầm mặc một hồi lâu.
Cuối cùng, đành phải biết điều mà đưa ra một lựa chọn khó khăn: "Tổ trưởng Giang, cô có ơn với tôi, cô muốn tôi làm gì, tôi đều sẽ nghe theo mệnh lệnh
của cô."
Trước đây Giang Nhụy Nghiện sử dụng Chu Nham chính là vì con người này rất dễ sai bảo.
Thấy Chu Nham hiểu chuyện như vậy, cô ta cũng chỉ nói qua loa mấy câu.
"Nếu cậu đã tỉnh ngộ như vậy, vậy thì đến lúc đó
hãy phối hợp với phía cảnh sát cho thật tốt! Cậu
yên tâm đi, trước giờ tôi chưa tăng bạc đãi người
của mình, nhất là người giúp tôi gánh vác trách
nhiệm nặng nề, tôi càng không bạc đãi."
Chu Nham hiểu rõ đây chính là lời hứa hẹn lợi ích
của Giang Nhụy Nghiên.
Nhưng một khi đã gánh tất cả tội lỗi, chắc chắn anh ta sẽ không tránh khỏi việc phải ngồi tù vài năm,
thậm chí cả chục năm.
Đợi đến khi ra tù, liệu anh ta có còn được vinh
quang như bây giờ?
Không còn!
Hơn nữa bây giờ, ngoài việc làm theo lời của Giang
Nhụy Nghiên, làm kẻ chịu tội và gánh chịu nỗi oan ức này, còn có cách nào khác không?
Không còn cách nào cả!
Từ đầu đến cuối anh ta cũng chỉ là một con tốt của
Giang Nhụy Nghiên.
Chỉ có giá trị hơn một chút so với Liễu Giai Giai, người mà trước đây anh ta đã từng giễu cợt.
Sau khi cúp máy với Chu Nham, Giang Nhụy Nghiên lại gọi cho Hàn Nhã.
Hai người hẹn nhau ở câu lạc bộ mà họ đã gặp ngày hôm qua.
Giang Nhụy Nghiên đến phòng riêng.
Phòng riêng vẫn là phòng của hôm qua.
Hôm qua gặp Hàn Nhã cô ta đã hăm hở biết bao.
Nhưng trong một ngày, cô ta liền trở thành một kẻ thất bại!
Nghĩ đến đây, Giang Nhụy Nghiện không kìm được sự căm phẫn.