Chương 318: Nhịn được đã không phải là đàn ông.
Hạ An Nhiên: “......
Làm người yêu anh ta?
Ha ha ha
Người đàn ông này đang nằm mơ giữa ban ngày à!
Cát Trì thấy Hạ An Nhiên không nói chuyện liền cho rằng có lẽ đã nghe lọt tai lời của anh ta rồi.
Giơ cánh tay háo sắc muốn chạm vào vai của Hạ An
Nhiên, thuận thế có thể hôn cô một cái.
Nhưng Hạ An Nhiên lách người tránh đi, giọng nói lạnh lũng, “ Nhiên viên nghiên cứu Cát Trì, tôi không thích người khác động tay động chân.”
Cánh tay của Cát Trì rơi trong không khí, vẻ mặt không hài lòng hiện rõ trên khuôn mặt hảo sắc, nhưng anh ta vẫn cố kiềm nén cảm xúc. 66 Tôi biết có một số chuyện, nhất thời cô khó tiếp nhận, nhưng tôi thật lòng muốn giúp cô, cô không thể không nhận ra ý tốt của tôi, phụ lồng tốt của tôi.”
Hạ An Nhiên nhìn Cát Trì đang làm bộ làm tịch mà muốn nôn. Nhưng vẫn cố nhẫn nhịn cảm giác buồn nôn.
Nếu như tôi đoán không sai thì chắc là anh trước mặt Hạ Văn Huyện đảm bảo rằng nhất định sẽ đuổi tôi đi.... Còn hôm nay anh dùng dùng miếng bánh lớn gì để tôi tự nguyện rời đi, chuyện này không những khiến anh lấy lòng Hạ Văn Huyễn hơn nữa còn thỏa mãn được dục vọng của anh, thật là hay a, một mũi tên trúng hai con nhạn.”
Cát Trì không ngờ rằng Hạ An Nhiên lại vạch trần tính toán của anh ta.
Nhất thời cảm thấy xấu hổ, bắt đầu tức giận, giận dữ đe dọa, “ Tôi cũng chỉ muốn tốt cho cô, nếu như cô vẫn một mực không chịu giác ngộ, không chịu ngoan ngoãn nghe theo tỗi thì cử đợi bị toàn ngành phong sát đi.”
Hạ An Nhiên lập tức ôm lấy cánh tay mình, “ Tôi sợ quá a!”
Chỉ là...
Một giây sau Hạ An Nhiên lại lộ ra vẻ mặt khinh thường, “ Anh là cái thá gì, còn có chỗ dựa của Hạ Văn Huyên lợi hại bao nhiêu? Là phó viện trưởng Mao Minh Lễ à? Ha ha, thật xin lỗi, nếu muốn phong sát tôi, ông ta còn chưa đủ tư cách nhé.”
Cát Trì không ngờ rằng Hạ An Nhiên lại biết nhiều như vậy.
Nhìn dáng vẻ có chỗ dựa nên không chút sợ hãi của đối phương, Cát Trì cười lạnh, “ Cỗ đừng cho rằng mình có chút xinh đẹp thì ai cũng không đặt vào trong mắt, nếu như tôi để đại tư bản chống lưng cho Hạ Văn Huyên xử lý cô, đến lúc đó cô chết như thế nào cũng không biết đâu!”
Hạ An Nhiên thật sự có chút bất ngờ.
Không ngờ rằng phía sau Hạ Văn Huyên còn có đại tư bản?
Nhưng cô cũng không sợ.
Trong viện nghiên cứu của Tập đoàn Lăng thị, ai còn có thần phận hơn tên tư bản Lăng Mặc keo kiệt chứ?
Hạ An Nhiên căn bản không muốn nói chuyện với loại người buồn nôn như Cát Trì nữa, chỉ về phía của không khách sao đuổi người, “ Trước khi tôi nôn ra, vẫn mời anh rời đi.”
Cát Trì hung hăng giơ tay chỉ Hạ An Nhiên, “ Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, đợi đến lúc cô quỳ xuống khóc trước mặt tôi, xem tôi xử lý cô như thế nào.”
Bỏ lại những lời tàn nhẫn này xuống, anh ta tức giận quay đầu bỏ đi.
Nhưng khi ra đến cửa, tình cờ gặp mặt Đoạn Thư đang muốn đi vào phòng thí nghiệm.
Cát Trì hung hăng trừng mắt nhìn Đoạn Thư một cái, không nói cầu gì liền huých người đi qua.
Đoạn Thư đi vào phòng nghỉ ngơi, nhìn Hạ An Nhiên, * Tền Cát Trì này làm sao thế?”
Hạ An Nhiên cau mày nhìn về phía Đoạn Thư, “ Sao viện nghiên cứu lại có loại người buồn nôn như thế, nhìn một cái cũng thấy bẩn mắt của mình rồi.”
Đoạn Thư nghe thấy lời Hạ An Nhiên nói, nghiêm túc suy nghĩ một lúc, trả lời đúng trọng tâm, “ Vẫn đề này, cố có thể đi tìm bộ phận nhẫn sự, tôi cũng không biết rõ, tại sao loại người như Cát Trì lại có thể tiến/đi vào viện nghiên cứu.”
Hạ An Nhiên: “
Vị huynh đệ này lại còn nghiêm túc suy nghĩ câu trả lời.
Có điều, Hạ An Nhiên vô cùng khó chịu, oán thầm trong lòng: Đợi đến lúc Lăng Mặc đến đón cô tan làm, nhất định phải cáo trạng mới được.
Trong viện nghiên cứu của anh có kẻ cặn bã!
Lại còn muốn đào góc tường của anh, loại chuyện này còn có thể nhẫn nhịn sao?
Nếu nhẫn nhịn được thì anh ta không phải là đàn ông!!!