Lăng Mộ tỏ ra ủy khuất: "Vậy nên mới phải nhờ vợ giúp đỡ đó."
Hạ An Nhiên ngẩng đầu lên, miễn cưỡng nói:"Vậy được thôi, sau này em sẽ giúp anh trông chừng."
Cố Kì:"..."
Những người khác:" ..."
Đại bosscủa tập đoàn Lăng thị từ lúc nào lại trở nên
nhỏ bé như vậy?
Kết quả là nỗi sợ hãi trong lòng mọi người hoàn
toàn tiêu tan.
Thậm chí nhìn cách Lăng Mặc và Hạ An Nhiên chung sống với nhau, họ đều cảm thấy tất cả đàn ông trên thế giới này đều giống nhau.
Chẳng phải khi bạn gái tức giận họ đều trở nên nhỏ
bé như vậy sao?
Sau khi Hạ An Nhiên và Lăng Mặc nói vài câu liền
dừng lại.
Bây giờ vẫn còn chuyện khác chưa xử lí.
Ánh mắt của Hạ An Nhiêndừng ở haiviện phó đang có mặt ở đó.
Đặc biệt là hai người đó, hai viện phó đã từng rất
ủng hộ Lưu Khiếu Vĩ, lúc này đang vô cùng thấp
thỏm không yên.
Mặc dù họ không quá đáng như Lưu Khiếu Vĩ nhưng họ cũng đã nói nhiều lời xúc phạm đến Hạ An Nhiên.
Bây giờ họ vẫn còn ở đây, chính là hy vọng Hạ An Nhiên sẽ không đuối cùng giết tận và không để họ có kết cục như Lưu Khiếu Vĩ. Ha An Nhiên nhìn thất
sâu về phía hai viện phỏ: "Hai người ở Long Đằng nhiều năm như vậy, cũng có không ít công lao... Nhưng tình hình hiện tại xem ra, hai người có lẽ cũng không còn phù hợp với Long Đằng nữa!".
Đối với những người có suy nghĩ lệch lạc, Hạ An Nhiên cũng không bằng lòng giữ lại nữa.
Nếu không, sau này họ chắc chắn sẽ phản bội Long Đằng vì những mối quan hệ khác.
Cô ấy tuyệt đối sẽ không để "nguy cơ" này tồn tại.
Nếu đã như vậy thì cứ trực tiếp cắt bỏ đi là được!
Hai viện phó nghe vậy liền quay sang nhìn nhau.
Bọn họ hiểu ý của Hạ An Nhiên!
Lập tức tỏ ra biết điều: “Chúng tôi bằng lòng chủ động từ chức!” Trong lúc nói vẫn tỏ ra lo lắng bất an nhìn Lăng Mặc.
Lăng Mặc liếc nhìn họ, lạnh lùng nói: “Vợ tôi không truy cứu trách nhiệm của các người, tôi đương
nhiên cũng không truy cứu."
Hai người này nghe Lăng Mặc nói vậy, biết họ may mắn thoát được một kiếp nạn liền vội vã rời khỏi hội
trường.
Sau khi hai viện phó rời đi, Hạ An Nhiên liền quay
sang nhìn các nghiên cứu viên của Long Đằng đang có mặt tại đó: “Chuyện ngày hôm nay, trước hết đến đây thôi, tôi nghĩ mọi người chắc cũng rất mệt rồi nên về nghỉ ngơi trước đi!"
Những nghiên cứu viên này cũng không muốn ở lại nơi này nữa liền lần lượt ra về.
Lăng Mặc cũng đưa mắt ra hiệu cho Triệu Văn
Uyên.
Triệu Văn Uyên cũng hiểu ý liền biến mất khỏi hội
trường cùng với cấp dưới của mình.
Sau khi những người này rời đi, ánh mắt Hạ An Nhiên dừng lại ở viện phó Chu: “Có muốn giải thích
gì không?"