Chương 299: Cây còn chưa đổ mà người đã muốn tan
Sau khi nhìn thấy bức ảnh này, Tôn Khả hoảng sợ đứng lên, vội vàng chạy vào văn phòng.
Chạy đến bên cạnh Bùi Kì, nhanh chóng nói: " Chủ tịch Bùi, giá cổ phiếu của công ty chúng ta đột nhiên giảm mạnh, hẳn là cổ đông đã bắn đi rất nhiều cổ phiếu."
Tôn Khả đưa cho Bùi Kì xem biểu đồ giá cổ phiếu.
Sau khi Bùi Kì nhìn vào đó, lông mày của cô ấy như một chiếc dây xích, và đôi mắt đầy lửa.
Tôn Khả hoảng sợ nói: "Chủ tịch Bùi, chúng ta phải làm sao?" Vốn dĩ tình hình "Hoa Tương Dung" bây giờ đã khiến một số người hoảng sợ, nhưng nếu các cổ đông lại bán cổ phiếu nữa, tình hình thậm chí sẽ còn tồi tệ hơn.
Bùi Kì nghiêm nghị nói: "Tôi đã nắm dược tình hình, cô đi ra ngoài trước đi"
Tôn Khả sững sờ, lúc này lại bảo cô nên đi ra ngoài?
Không làm điều gì đó sao?
Phải chăng Bùi Kì đã bất lực trước sự uy hiếp của "Beauty"?
Tôn Khả nhất thời cũng không biết nên an ủi như thế nào, lẳng lặng đi tới số pha nói với Hạ An Nhiên: "Cô Hạ, cô hãy giúp tôi an ủi Chủ tịch Bùi một chút."
Tôn Khả biết rằng Hạ An Nhien và Bùi Kì là bạn tốt của nhau.
Bây giờ chỉ có HạAn Nhiên mới có thể giúp an ủi, Chủ tịch Bùi tâm trạng đang rất tệ.
Sau khi Tôn Khả rời khỏi văn phòng, sắc mặt của Bùi Kì rất xấu và âm trầm, "Cây của tôi còn chưa đỗ, mà người đã muốn tản mác?"
Bùi Kì lấy điện thoại di động ra và tìm "Nhóm cổ đông
Hoa Tương Dung"
Trong nhóm này, tính cả Bùi Kì tổng cộng chỉ có 6 thành viên.
Khi "Hoa Tương Dung" được thành lập, mặc dù cô ấy đầu tư rất nhiều tiền nhưng một số người có quan hệ tốt với cô ấy cũng muốn mua cổ phần.
Tất cả các cổ phiếu ban đầu được đưa ra với giá cả hữu nghị.
Sau đó, "Hoa Tương Dung" ra mắt công chúng và trở thành một Công ty thẩm mỹ hàng đầu trong ngành, điều này thực sự làm nên một cơ hội lớn cho họ.
Nhưng giờ Bùi Kì không ngờ... [ Bùi Ki]: Ai trong số các người gần đây thiếu tiền, tại sao tôi không biết?
Không lâu sau khi tin nhắn của Bùi Kì được gửi đi, điện thoại đã đổ chuông.
Qua điện thoại, một người phụ nữ bất lực nói: "Xin lỗi, tôi thấy một hòn đảo, nghĩ rằng chúng ta sẽ đi nghỉ cùng nhau trong tương lai, vì vậy tôi đã bán cổ phần và mua lại hòn đảo..."
Bùi Kì cười khúc khích, "Thật sao? Vậy thì tương lai tôi sẽ đến hòn đảo của cô, vui vẻ vui chơi một chút." "Vâng, cô được chào đón bất cứ lúc nào!"
Sau khi cuộc gọi này được dập máy, một cuộc gọi khác đên.
Luận điệu cũng gần giống như vậy, bởi vì có một số việc đột xuất, đặc biệt là thiếu tiền, cho nên họ mới bán cổ phần của "Hoa Tương Dung".
Hơn nữa, sau khi những người này gọi điện cho Bùi Kì, bọn họ đã lặng lẽ rời khỏi nhóm.
Ban đầu có sáu người, nhưng bây giờ chỉ còn ba người. Nhìn hai thành viên còn lại, Bùi Kì thực sự chua xót trong lòng.
Vốn nghĩ rằng sáu người họ là bạn tốt của nhau, nhưng họ đã bỏ đi khi có chuyện xảy ra.
Thật sự là khi gặp chuyện lớn, mới có thể nhìn thấy rõ ràng, bên cạnh mình rốt cuộc là người hay ma?
Lúc này, hai người còn lại trong nhóm cũng xuất hiện. [Phương Nhiêu]: Baby, đừng tức giận, còn có chúng tôi. [ Lệ Phượng Kiều]: Bọn họ đã bán đi bao nhiêu cổ phần, chị sẽ bù đắp cho em.
Sau khi Bùi Kì xem tin nhắn, tâm trạng cay đắng của cô ấy có chút ấm áp ngay lập tức.
Ít nhất bây giờ cô ấy vẫn còn hai người bạn bên cạnh. [ Bùi Kì]: Bọn họ sẽ phải hối hận!
Ngay khi Bùi Kì gõ dòng chữ này với tâm trạng đầy phẫn nộ, HạAn Nhiên, người đang ngồi trên ghế sô pha, đột nhiên nhàn nhạt phát ra âm thanh.
Beauty cũng lợi hại thật, liên tục là từ khóa được tìm kiếm hàng đầu."
Bùi Kì nhìn thoáng qua vẻ mặt tức giận, "Bọn họ rốt cuộc là không tiếc tiền đề mua lượt tìm kiếm hàng đầu."