Sau khi Hạ An Nhiên xem xong vở kịch này thì cô lập tức đi tìm Bùi Ki.
Chỉ là, cô chưa kịp đi được mấy bước thì đã nhìn thấy một người đàn ông ở cách đó không xa, đang mỉm cười nho nhã với cô.
Hạ An Nhiên nhận ra đó là người đàn ông mà cô đã
cứu ở khu Tây Thành.
Đối phương đi tới chỗ của Hạ An Nhiên, "Lại gặp nhau rồi!" Sau đó anh ta chỉ vào phòng riêng, "Tôi còn tưởng rằng, cần tôi giúp đỡ!"
Hạ An Nhiên: "Anh thấy hết rồi sao?"
Người đàn ông mỉm cười nho nhã và gật đầu, "Thấy
được một người không biết sống chết."
Hạ An Nhiên: "Ánh mắt của anh còn tốt hơn hai người kia rất nhiều, anh còn có thể nhìn ra là tôi đang diễn."
"Tôi chỉ biết, dựa theo bản lĩnh của cô thì cô nhất
định có thể tránh khỏi người nghiện rượu bia, suy
đoán hợp lý." Người đàn ông nho nhã chủ động đưa
tay ra, "Tôi tên Kiều Vũ."
Hạ An Nhiên khách sáo vươn tay ra, "Hạ An Nhiên."
Kiều Vũ gật đầu, "Ừ, tôi biết cô, cổ đông lớn nhất của viện nghiên cứu Long Đằng, tôi đã xem tin tức trước kia của cô." Sau đó anh ta cảm ơn, "Lần trước
may mà có cô, nếu không tôi sẽ không tránh khỏi rắc rối."
"Không cần cảm ơn, nếu đã gặp nhau thì chính là duyên phận!" Hạ An Nhiên không quen trò chuyện quá nhiều với người xa lạ, cô chỉ vào một phòng riêng, "Tôi còn có bạn đang chờ tôi, nên sẽ không trò chuyện nhiều với anh nữa."
Kiều Vũ gật đầu, "Ừ, không quấy rầy cô và bạn của
CÔ."
Hai người không nói gì nữa.
Hạ An Nhiên đi tới phòng riêng của Bùi Kì.
Sau khi ánh mắt của Kiều Vũ dừng lại trên bóng lưng của Hạ An Nhiên mấy giây thì anh ta galang
thu hồi tầm mắt, lẩm bẩm nói nhỏ, "Có phải là tấm bình phong của Diêm Vương sống vứt ra hay không."
Hạ An Nhiên bước vào phòng riêng.
Sau khi Bùi Kì thấy cô, anh ấy không nhịn được chế nhạo, "Suýt nữa thì anh đã đến phòng vệ sinh để kiếm em rồi."
Hạ An Nhiên ngồi vào bên cạnh Bùi Kì, "Không ngờ, khẩu vị của anh lại nặng như vậy."
Bùi Kì phụt một tiếng, anh ấy trực tiếp phun, ra "Fuck, sao lại có người buồn nôn giống như em
chứ?"
Hạ An Nhiên nhìn thời gian, "Khi nào thì hội đấu giá bắt đầu?"
"Còn phải đợi một lát nữa, chúng ta tiếp tục trò chuyện ở đây đi." Vừa nói xong thì anh ấy nháy mắt với Hạ An Nhiên, "Nếu không thì em nhét cho anh
một ít thức ăn đồi trụy cho chó nhé?
Hạ An Nhiên: "..."
Cô đã nhìn thấy những kẻ tự tìm cách ngược bản thân, nhưng cô chưa từng thấy một người không biết xấu hổ tự tìm cách ngược bản thân như Bùi Kì.
Hạ An Nhiên để trán, "Nếu không thì anh tự tìm một người đàn ông đi, sau đó thì đi đút thức ăn cho
chó?"
Bùi Kì thở dài, "Vốn dĩ anh đã nghe em nói, Thu Tử Châu có ý với anh, anh còn rất kích động, anh có thể nuốt trôi giá trị nhan sắc của đối phương, nhưng ai ngờ anh ta lại là Hải Vương*!" Vừa nói xong, ánh mắt của anh ấy tỏa sáng, "Nếu không thì anh đi chăm sóc dạy bảo Hải Vương hoàn lương
nhé?"
*Hải vương là chỉ những tên đàn ông tôi thích kiểu quan hệ ám muội, tư tưởng thích thả lưới nhiều cô
gái cùng lúc.
Hạ An Nhiên nặn ra một nụ cười với Bùi KÌ, "Dựa theo tình hình cặn bã trước đây của anh, cuối cùng anh chỉ có thể là một tên đàn ông tồi."
Bùi Kì ai oán, "y, nhìn dáng dấp của anh đi, bây giờ
vận may số phận của anh vẫn chưa đến!"