Mục lục
Tổng tài nguy hiểm Anh thật hư hỏng (full) - Đào Anh Thy - Tư Hải Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chính vì bà cảm thấy mình bà mẹ ruột của tôi cho nên mới tìm tới tôi nhiều lần như vậy à? Liêu Ninh, tôi có phải con gái ruột của bà hay không, trong lòng bà không rõ sao?”

“Con… con có ý gì?”

“Lúc đầu tôi nghĩ tự bà biết khó mà lui, không muốn nói ra. Nhưng giờ xem ra, không nói không được rồi. Tôi vốn không phải con gái của bà, bà cũng không đẻ ra tôi”

“Con… con nói bậy bạ gì đó? Con chính là do mẹ mang thai chín tháng mười ngày.. “

Đào Anh Thy ngắt lời bà ta: “Những lời như vậy không cần nói nữa! Mang thai chín tháng mười ngày? Thế này đi, chúng ta tới bệnh viện làm giám định mẹ con, được chứ?”


Liêu Ninh lùi lại một bước, vẻ mặt chột dạ, dường như còn muốn liêu chết phản bác.

Đào Anh Thy lại nói tiếp: “Tôi sẽ không kéo bà đi, vì tôi đã làm giám định quan hệ mẹ con rồi: Liêu Ninh không dám tin nhìn cô, muốn nói gì đó lại sửng sốt không cất lời được.

“Kinh ngạc lắm sao? Muốn lấy được mẫu làm giám định cung không khó, sau khi tôi phát hiện ra bà không phải là mẹ ruột của mình, tôi lại không thấy ngạc nhiên chút nào. Dù sao, tôi chưa từng thấy qua người làm mẹ ruột nào lại giống như bà vậy” Đào Anh Thy trào phúng nói, sau đó liền đi vê phía bên kia đường.

Liêu Ninh đứng sững người, hồi lâu vẫn không lấy lại được tỉnh thân. Cô… cô lại biết rồi?? Khó trách cô lại vô tình như vậy, thì ra đã sớm biết! Còn dám trêu đùa bà †a lâu như vậy, chính là muốn làm xấu mặt bà ta!

Liêu Ninh tức giận đi trên đường, không ngờ lại đụng phải Đào Hải Trạch phía đối diện.

Trong lòng giật mình, nhìn thấy ông ta thì quay đầu bước đi.



Đào Hải Trạch cũng không đuổi theo, chỉ nói: “Bà hi vọng tôi sẽ gọi điện thoại cho bà hằng đêm sao?”

Liêu Ninh tức giận quay người lại, đi tới trước mặt Đào Hải Trạch nói: “Rốt cuộc ông muốn thế nào?”

“Làm gì mà tức giận thế?”

Liêu Ninh nghe vậy thì chỉ hận không thể cho Đào Hải Trạch một cái bạt tai: “Mẹ kiếp ông còn hỏi tôi à? Chuyện tôi không phải là mẹ ruột của Đào Anh Thy có phải do ông nói không?”

“Nó biết rồi?” Đào Hải Trạch kinh ngạc hỏi: “Việc này thật sự tôi không rõ.”

“Ông không rõ thì tại sao nó lại muốn đi làm giám định quan hệ mẹ con?”

“Không khó đoán mài Bà xem lại chuyện mình làm đi, có ai đối với con gái của mình vô tình như vậy không? Lợi dụng khắp nơi, nó cũng biết tôi không phải là ba ruột của nó rồi à? Chúng ta giống nhau rồi” Đào Hải Trạch thản nhiên nói.

Liêu Ninh nhìn ông ta tức giận nói: “Tôi và ông chẳng có gì để nói cải”

“Đương nhiên là có! Phía Đào Anh Thy thế nào rồi?”

“Nó biết tôi không phải là mẹ ruột của nó rồi, ông nghĩ nó còn nghe tôi sao?” Liêu Ninh phẫn nộ trả lời.

“Tôi nói rồi, bà phải nghĩ cách! Điểm này tôi rất †in tưởng bà.’ Đào Hải Trạch đưa tay muốn sờ mặt Liêu Ninh.



Lại bị Liêu Ninh đẩy ra: “Tôn trọng nhau một chút!”

Đào Hải Trạch cũng không tức giận: “Xem ra bà thật sự không có cách nào rồi?”

“Sao ông không tự đi tìm nó? Đặt hết hi vọng trên người tôi, làm như tôi không biết dụng ý của ông vậy? Ông vẫn vô sỉ giống như trước đây!”

Đào Hải Trạch nghe vậy thì cười thản nhiên: “Được, tôi đi tìm nó, thuận tiện cho nó nghe những lời bà nói trong bản ghi âm, được chứ?”

“Ông!” Liêu Ninh tức đến không nói lên lời!

“Cùng lắm thì không ai được dễ chịu cả.’ Đào Hải Trạch thu lại thái độ đùa cợt trên mặt, ánh mắt trở nên ngoan độc.

Liêu Ninh làm sao dám nói cho Đào Hải Trạch biết chuyện mình bị Tư Viễn Hằng uy hiếp, đây chẳng phải là lại thêm một người biết à?


Với cả Đào Hải Trạch là kẻ xấu xa vô sỉ thế nào, bà ta là người rõ ràng nhất!


Bị ông ta biết, sẽ lại tăng thêm một mối uy hiếp.


Quan trong là bây giờ Đào Anh Thy đã biết bà †a không phải là mẹ ruột của mình, vậy thì có thể vạch trần chuyện video ra ngoài không?


Phía trước bà ta là sói, đằng sau là hổ, đúng là tiến thoái lưỡng nan!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK