*..” Lâm Anh sùng bái nhìn Đào Anh Thy, nghe tin ngài Hải Minh quyền thế ngập trời tới, còn trực tiếp vào phòng làm việc của cô, thế mà cô còn có thể bình tĩnh như vậy!
Đào Anh Thy lấy giấy khám sức khỏe trong ba lô ra đưa cho Lâm Anh, nói: “Ừ, đã làm giấy khám sức khỏe xong rồi, đưa cho giám đốc sản xuất giúp tôi!”
“Được!”
Đào Anh Thy không thể không ngẩng đầu, sức ép trong không khí quá rõ ràng!
Nhìn thấy một bóng đen đứng ở cửa phòng giải trí, vẻ mặt lạnh lẽo.
“Đưa đây” Khí thế không giận mà uy.
Đào Anh Thy kịp phản ứng, liếc mắt nhìn Lâm Anh, Lâm Anh run rẩy đi lên, hai tay đưa giấy khám sức khỏe lên.
Đào Anh Thy không có gạt Tư Hải Minh, khi cô đi làm xét nghiệm huyết thống với Đào.
Hải Trạch thì cũng đồng thời làm luôn giấy khám sức khỏe cho quảng cáo mấy ngày trước!
Bây giờ vừa đúng lúc thấy được cô đưa giấy khám sức khỏe cho Lâm Anh.
Như vậy cho dù Tư Hải Minh không dò xét thì cũng tin tưởng là cô đi làm giấy khám sức khỏe. Thấy không có vấn đề gì, Tư Hải Minh mới đưa lại giấy khám sức khỏe.
Lâm Anh lại đưa hai tay ra đón lấy, khom người cúi đầu đi.
Đào Anh Thy đi tới trước mặt Tư Hải Minh, vóc người cao lớn khiến cô có chút áp lực.
Trắng trợn đến tìm cô như vậy, anh cảm thấy người của đài truyền hình đều mù hết rồi sao?
“Lê mề cái gì?”
Mặt Đào Anh Thy đỏ lên, cuống quýt nói: “Anh dọa trợ lý của tôi… còn nữa… Mặt hơi méo, rướn người nhìn vào trong phòng giải trí thì nhìn thấy đồng nghiệp đang làm việc chăm chú gấp mười lần bình thường!
Không khỏi nhỏ tiếng lại: “Chúng ta ra ngoài nói đi!” Ngón tay còn chỉ chỉ vào cuối hành lang, xoay người đi.
Đi hai bước mới phát hiện Tư Hải Minh không có đi theo.
Quay đầu lại thì thấy Tư Hải Minh còn lạnh mặt đứng ở cửa ra vào.
Đào Anh Thy sụp đổ, trực tiếp đi lên kéo tay của anh, lôi anh tới chỗ thang máy.
Vừa tới thang máy, nhìn thấy cửa thang máy mở ra, năm sáu đồng nghiệp bên trong đi ra.
Nhìn thấy Tư Hải Minh thì bị dọa tới vội đứng tránh qua một bên, cúi đầu không dám nói.
Đào Anh Thy vô thức muốn rút tay lại!
Nhưng mà vừa có động tác thì Tư Hải Minh lại nắm chặt tay cô! Không cho cô rút vê!
Mặt Đào Anh Thy đỏ bừng, núp ở bên cạnh Tư Hải Minh, chỉ hận không thể thu mình lại!
Tư Hải Minh bước tới, làm như không thấy mà bước vào thang máy, Đào Anh Thy còn đang như người mất hồn, vẻ mặt mờ mịt, bị kéo vào trong thang máy!
Cửa thang máy đóng lại, cũng ngăn chặn bầu không khí xấu hổ bên ngoài, Đào Anh Thy vẫn căng thẳng.
Vì trong thang máy có camera giám sát!
Đào Anh Thy cúi đầu nhìn tay mình đang bị Tư Hải Minh nắm lấy, cảm thấy vừa đáng yêu vừa đáng thương!
Đừng có mơ tưởng “vùng vẫy” ra!
Cảm giác được tay vẫn đang bị năm chặt, không chút thả lỏng!
Còn có hai khung hình tình nhân ở hai bên trái phải, nhìn kiểu gì cũng thấy như là đang tuyên bố quyền sở hữu!
Vừa lên xe, Đào Anh Thy vội lên án hành vi của Tư Hải Minh!
“Anh làm như vậy không tốt đâu? Bây giờ người trong đài truyền hình đều biết quan hệ giữa hai chúng tai”
Tư Hải Minh hơi nhướng mắt lên: “Tôi là tội phạm? Hả?”
*„„ Tôi không có ý đó!”
“Cho em một cơ hội giải thích!” Khí thế chèn ép từ Tư Hải Minh tỏa ra khắp xe.
“Tôi…” Tôi giải thích cái gì chứ? Đào Anh Thy không hiểu! “Tôi chỉ cảm thấy… những người khác sẽ ghen ty với tôi thôi”
Đôi mắt đen của Tư Hải Minh khẽ chớp, cảm xúc cũng bình ổn lại, nhìn chằm chằm Đào Anh Thy! Ánh mắt có chút tà ác!
Mặt Đào Anh Thy đỏ lên, mắt nhìn lung tung! Tay nắm lấy vạt áo, động tác rất đáng yêu!