Mục lục
Tổng tài nguy hiểm Anh thật hư hỏng (full) - Đào Anh Thy - Tư Hải Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Anh Thy ngồi ở ghế phụ nghĩ đến chuyện vừa xảy ra.

Nếu cô nói với anh ba rằng có người bắt nạt cô thì anh ba nhất định sẽ không để người đó sống sót rời khỏi Đông Nam Á.

Người đàn ông kia không làm tổn thương cô, nếu không, cô sẽ không dễ nói chuyện như vậy.

Nhưng thật kỳ lạ, cô đã gặp ba lần ròi, còn không biết tên người này, càng không biết anh ta từ đâu đến, bỗng nhiên lại lọt vào tầm mắt của cô.

Nhưng mà, vừa nghĩ tới gặp mặt một lân vén váy, lần thứ hai kéo rèm, lần thứ ba gặp mặt tiến vào phòng, trán Để Anh Thy liền trượt xuống một đường hắc tuyến.

Người này thật sự không phải suông sã bình thường.


Còn nói cái gì mà lần sau gặp?

Ai muốn lần sau gặp anh ta chứ?

Như vậy chẳng phải có nghĩa là có lần thứ tư?

Ba lần đều kinh tâm động phách như vậy, lần thứ tư là gì?

Nghĩ như vậy, nhịp tim của Đào Anh Thy đập nhanh hơn.

Cửa xe mở ra, Đế Bắc Lâm ngồi vào ghế lái.

“Anh ba, anh nói gì với chị Thanh Lam?” Đế Anh Thy hỏi.

“Anh không nói gì với chị ấy hả? Em sẽ tự hỏi.”



“Cô ấy bận quá nên không nói được gì. Dù có nói thì để lần sau cô ấy đưa em đi rồi nói một tiếng thôi” Đế Bắc Lâm cúi người, giúp Đào Anh Thy thắt dây an toàn.

“Em ra ngoài mà các anh trai không biết sao? Ở nhà có giám sát” Đào Anh Thy nói.

Đế Bắc Lâm thắt dây an toàn ngẩng đầu: “Anh Thy không nghĩ các anh trai mỗi ngày đều nhìn chằm chằm Anh Thy, không cho Anh Thy một chút tự do chứ?”

Đế Anh Thy chớp chớp mặt, còn có tự do, nhưng giám sát sẽ không nhìn chăm chằm cô sao?

“Giám sát là vật trang trí. Chúng ta yêu Anh Thy rất nhiều, sẽ không để Anh Thy không thở nổi.” Đế Bắc Lâm nói vô hại, nhưng trong lòng anh, nếu anh biết rằng thời gian họp báo được thay đổi thì anh sẽ không bao giờ để cô ra ngoài.

Anh sẽ tự mình mua đồ ăn cho Anh Thy, có thể cùng Anh Thy đi. Anh không nỡ để cô phải dậy sớm vậy thì hôm sau đi mua.

Khóe miệng Đào Anh Thy giật giật, là như vậy sao, ha ha.

Đào Anh Thy đang ăn cơm, Đế Bắc Lâm vào phòng tắm gọi cho Đế Hạo Thiên: “Hôm trước anh nói họp báo là ngày kia. Anh có chắc không sai thời gian không?”

“Sao thế?”

“Ngày mai.”

“Anh Thy đâu?” Giọng Đế Hạo Thiên căng thẳng.

“Đưa về nhưng không thấy người khả nghi”

Đế Hạo Thiên nhạy cảm, trầm giọng nói: “Làm sao lại thay đổi ngày?”

“Hỏi anh đấy. Tin tức của anh là thế nào vậy?”

“Tin tức của anh không phải của em sao? Tin tức không sai, chỉ có một khả năng, chính là đã đến lúc thay đổi tha” Giọng nói của Đế Hạo Thiên đột nhiên chìm xuống.



“Ý anh là… người đó?” Ánh mắt Đế Bắc Lâm sắc bén.

“Anh Thy đã nói gì?”

“Em ấy nói rằng không nhìn thấy bất kỳ người lạ nào đến gần” Đế Bắc Lâm nói.

“Những người như vậy thực sự phải đề phòng” Đế Hạo Thiên nói.

“Tóm lại, Anh Thy sẽ không rời khỏi chúng ta nữa.

Đế Anh Thy ngủ trưa rồi đi tắm. Điện thoại di động reo.

Đây là lần thứ hai chuông điện thoại vang lên trong ngày hôm nay. Chẳng lẽ lại là Thanh Lam sao? Dù sao thì lúc đi cô cũng không chào hỏi.

Cô cầm điện thoại di động lên nhưng lại là số lạ, ai vậy? Cô không biết bất kỳ số lạ nào, không có số rác.

Cô trả lời: “Ai vậy?”

“Thiên Nga nhỏ” Một giọng nói trầm ấm và gợi cảm vang lên.


Cơ thể Đế Anh Thy đột nhiên chấn động, là anh ta.


Còn… còn gọi cô là thiên nga nhỏ, vừa nghe thấy tiếng thiên nga nhỏ, cô liền nhớ đến lời người đàn ông nói là muốn ăn thịt thiên nga.


Cô đỏ mặt theo bản năng.


“Anh… anh không được phép gọi tôi là Thiên Nga Nhỏ. Còn nữa, ai cho anh gọi cho tôi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK