Mục lục
Tổng tài nguy hiểm Anh thật hư hỏng (full) - Đào Anh Thy - Tư Hải Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đào Anh Thy chống chế yếu ớt: “Không phải như cô nghĩ đâu… Đúng rồi, cô đến thủ đô chơi sao?”

“Tôi không tới làm bóng đèn đâu.” anh trai của cô không đi chơi với cô “Mấy anh ấy làm gì có thời gian, bận lắm”

“Anh ba của cô hình như đâu bận?” Kiều Như An từ chối: “Nhưng mấy “Chắc anh ấy vẫn có việc đó! Gần đây tôi không liên lạc với mấy anh. Mấy bữa nữa tôi về đảo Trân Châu rồi” Đào Anh Thy nói.

“À, ra vậy…


“Kiều Như An muốn nói lại thôi.

“Làm sao thế?”

“Không có gì, tôi nhớ cô thôi. Nhưng cô nên chơi ở thủ đô thêm vài ngày nữ: u Như An nói.

“Tại sao lại chơi thêm vài ngày nữa? Đảo Trân Châu của chúng ta chơi cũng rất vui mà!” Đào Anh Thy nói.

“Đảo Trân Châu vui như thế nào, cũng là nhà của mình, chơi từ nhỏ đến lớn cũng không bằng bên ngoài”

“Kiều Như An có vẻ không muốn tôi về thì phải?” Đào Anh Thy nói.

“Đâu có?” Đào Anh Thy cười: “Dạo gần đây cô có gặp Cảnh Chi không?”



“Ăn xong rồi nói” Tư Hải Minh nói.



Đế Bắc Lâm cũng đi ăn sáng, khó chịu nhìn cái tay đang kéo Đào Anh Thy. Càng khó chịu hơn nữa, Tư Hải Minh lại tự nhiên ngồi cạnh Đào Anh Thy.

Anh không chịu thua kém, ngồi bên kia Đào Anh Thy.

“..” Mặt Đào Anh Thy xám xịt: “Em nói này, cái bàn này có mười chỗ, nhiều chỗ trống như thế, mọi người không cần tụm lại như thế chứ?”

“Anh Thy, trong nhà chẳng phải lúc nào cũng ngồi cạnh anh ba sao?” Đế Bắc Lâm cố ý nói cho Tư Hải Minh nghe, giống như sợ người khác.

không biết!”

“Anh ba, hầu như em toàn ngồi bên cạnh anh cả đó” Đào Anh Thy sửa lại.

“Dù sao cũng có!” Đế Bắc Lâm ghen tị.

“Vâng, vâng, vâng” Để làm cho anh mình yên lòng, cô đành thuận theo.

Thực sự bội phục!


Một trái một phải, có phải đi ăn cơm không vậy? Sợ cô chạy trốn hay sao?


Tư Hải Minh ngồi bên cạnh mặt không đổi sắc rót cho cô một ly sữa bò, rồi cực kì bình tĩnh kiên trì bóc trứng cho cô!


Đào Anh Thy từ bỏ, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.


“Đúng rồi, nếu như thế, chuyện anh xóa sẹo cho người khác cũng lùi lại chứ nhỉ?” Đào Anh Thy nói, vết sẹo nghiêm trọng như này cũng có thể xóa, trừ vị thần y mai danh ẩn tích kia, cũng không còn người nào khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK