Mục lục
Tổng tài nguy hiểm Anh thật hư hỏng (full) - Đào Anh Thy - Tư Hải Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đào Anh Thy né tránh, vô thức nhìn về phía cửa sổ thủy tinh dán đầy gạch men, nâng ngón trỏ gãi trán.

Võ Ái Nhi nhìn biểu cảm của Đào Anh Thy lập tức đoán ra: “Tại sao hai người không lên đường lớn đi!”

“… Đào Anh Thy.

“Lúc đầu tôi hợp tác với Đào Sơ Tâm đối phó cô, cuối cùng trời xui đất khiến để Đào Sơ Tâm uống ly Champagne đó! Rốt cuộc là cô có vận may gì thế!” Võ Ái Nhi ngẫm lại mà tức giận.

Đào Anh Thy rất muốn trả lời cô ta một câu, tôi ăn may? Rõ ràng là cô may mắn mà?


Nhưng mà nói ra lại sợ Võ Ái Nhi nổi điên, không nói nữa.

Cô nghĩ đến một vấn đề khác: “Võ Ái Nhi, cô đưa ly Champagne cho Đào Sơ Tâm để cô ta uống, khiến cô ta thê thảm như bây giờ. Chắc chắn cô ta sẽ trả thù cô.”

“Liên quan gì tới cô hả?”

Võ Ái Nhi trả lời cô: “Đồ thánh mẫu giả tạo nhà cô!”

Võ Ái Nhi mở cửa, lại “ầm” một tiếng, nổi giận đùng đùng bỏ đi!

Đào Anh Thy tiến lên yên lặng đóng cửa lại, ngửa mặt lên trời than: “Bởi vì bình thường mình quá lương thiện nên không hợp bọn họ”

Đào Anh Thy quyết định gần đây không nên về bên Đào Hải Trạch.



Đào Sơ Tâm như bây giờ, không biết điên lên sẽ làm gì đâu!

Mình về sẽ chỉ khiến cô ta điên hơn, đến lúc đó gặp phải tai bay vạ gió!

Đào Sơ Tâm ở trong phòng mấy ngày không ra ngoài đang đứng bên cửa sổ, cầm điện thoại gọi điện, gọi một lần không ai nghe lại gọi tiếp, gọi đến khi đối phương không chịu được phải nghe thì thôi.

Giọng điệu của Võ Ái Nhi rất tệ: “Cô không ngừng không được hả? Tôi nói cho cô biết bây giờ tâm trạng của tôi không tốt, đừng chọc tôi!”

“Cô không có gì muốn nói với tôi sao? Ít nhất cũng nên nói xin lỗi đúng không?” Đào Sơ Tâm bình tĩnh hỏi.

“Việc đã đến nước này, ai cũng không muốn, chỉ có thể trách cô xui xẻo.” Võ Ái Nhi cô ta trước nay không xin lỗi người khác!

“Tôi chỉ muốn biết, tại sao cô lại hại tôi? Tôi chưa từng muốn đoạt đàn ông với cô, cô hiểu lầm tôi như thế khiến tôi rất phiên muộn”

“Là tôi bỏ thuốc, đâu thể bảo tôi uống rượu pha thuốc được? Đáng đời cô, cái thứ gì đâu!” Võ Ái Nhi nói xong, rất phách lối cúp máy.

Đào Sơ Tâm ấn màn hình, lưu ghi âm, trong mắt thoáng vẻ không đếm xỉa: “Đã muốn xấu xa, không bằng hoàn toàn xấu xa đi…”

Ngay buổi chiều hôm đó, ghi âm trò chuyện giữa Đào Sơ Tâm và Võ Ái Nhi bị lộ ra.

Cô ta không hề che giấu, vô cùng thẳng thắn, phía dưới còn có mấy chữ: Đã báo cảnh sát!

Công khai chuyện này ra ngoài, như vậy chính là Võ Ái Nhi hại cô ta, khiến cô ta mất mặt trên buổi tiệc.



Đây là đức hạnh tồi tệ, là phạm tội!

Kể từ đó, Đào Sơ Tâm bị người ta cười nhạo lập tức biến thành người bị hại, được dân mạng đồng cảm và ủng hột!

Sau khi hướng gió nghiêng về một bên, bình luận bên dưới của Võ Ái Nhi gần như đều mắng cô ta, còn có người thoát fan quay lại đạp cô ta!

Đào Sơ Tâm nhìn những bình luận kia, cô ta đăng ký một tài khoản nhỏ, tạo chủ đề dẫn dắt dư luận.

“Võ Ái Nhi cần đoạt đàn ông với Đào Sơ Tâm sao? Cô ta vẫn đeo đồng hồ tình nhân mài!”

Câu này vừa được đăng, dân mạng khác lập tức phản ứng.

“Đúng rồi! Chiếc đồng hồ tình nhân đó, nhưng mà sao bây giờ không đeo nữa?”

“Còn phải nói à? Chắc chắn chiếc đồng hồ đó không phải của cô ta! Nếu là của cô ta thì sẽ đeo mọi lúc mọi nơi để khoe khoang!”


“Cho nên sau khi bị tập đoàn Vương Tân tát vào mặt, thẹn quá hóa giận thì bắt đầu hãm hại người khác sao?”


“Đào Sơ Tâm cũng thật đáng thương, bị Võ Ái Nhỉ hại làm ra chuyện mất mặt xấu hổi”


“Biết làm sao được, người ta có bối cảnh Sau khi nói những câu kích động đó, lại đến khu bình luận của Võ Ái Nhi.


“Võ Ái Nhi, cô có ở đây không? Có thể bước ra đây không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK