Mục lục
Tổng tài nguy hiểm Anh thật hư hỏng (full) - Đào Anh Thy - Tư Hải Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit By Trà Nữ Lê

Cho nên Chương Vỹ mới có thể dễ dàng tìm đến cô

Phương Như biết mình đã cùng đường, thế nhưng cô phải không cam lòng sao?

Cô đi, sẽ dẫn theo người thân, người thân ở quê sẽ khinh thường người nhà mình

Cô không muốn…


Ban ngày Tư Hải Minh đi đến tập đoàn Vương Tân, Đế Anh Thy không có việc gì liền đi ra ngoài tìm Kiều Như An

Ở đây nàng chỉ có Kiều Như An là bạn. Cảm thấy Kiều Như An nói chuyện cũng hợp

Hai người đi dạo ăn một chút, Kiều Như An lần đầu đến đây thấy gì cũng mới lạ nên rất thích

Đế Anh Thy cảm thấy hai người như dân nhà quê lên thành phố lớn

“Ôi tôi mệt rồi” Đế Anh Thy cùng Kiều Như An tìm đến một cửa hàng bán bánh ngọt ngồi xuống, hai người trên tay đều cầm ly kem

“Kinh đô quá đẹp, người ở đây có phải ai cũng có tiền à?” Kiều Như An hỏi



“Cũng không phải đâu! ở đâu cũng có người giàu người nghèo. Chẳng qua nhìn tổng thể Kinh Đô tập trung nhiều người có tiền”

“Vẫn là muốn ra đời nhìn thấy để mở mang tầm mắt, nếu chỉ ở Đông Nam Á tôi cũng không biết thế giới bên ngoài, như ếch ngồi đáy giếng” Kiều Như An ngượng ngùng nói

“Tôi trước kia cũng giống như cô” Đế Anh Thy nói

Đi đâu các anh trai đều cản

Lần đầu rời khỏi Đông Nam Á là do nàng giật dây Tần Kính Chi dẫn nàng đi xem tuyết. Tiếp đến là Kinh Đô

Cũng vì do quen biết với Tư Hải Minh chứ không nàng cũng sẽ không đến nơi này, chí ít thì các anh trai sẽ không đồng ý

“Anh Thy, lần sau cô muốn đi đâu chơi, chúng ta cùng ra ngoài du lịch à?” Kiều Như An đề nghị. Nghĩ nghĩ cô còn nói “Cũng không ổn, tôi cái gì cũng không biết, đến lúc đó có xảy ra chuyện gì, tội của tôi sẽ lớn lắm”

“Thế nào ra ngoài chơi lại xảy ra chuyện? Đâu phải là đi làm chuyện xấu. Cứ vậy đi, tôi sẽ có thêm bạn. Cũng không cần lúc nào cũng kéo Tần Kính Chi, anh ấy cứ bị tôi làm phiền” Đế Anh Thy cười

“Kính Chi sẽ không phiền cô đâu!” Kiều Như An nói

“Đó là do anh ấy không còn cách nào”



Kiều Như An ôn nhu cười một tiếng, hướng đến bên cạnh tủ kính “Chúng ta mỗi người ăn một cái bánh ngọt đi? Tôi đi xem thử”

“Ừm” Đế Anh Thy hướng nhìn Kiều Như An đến tủ kính, có thể gặp được người cùng sở thích thì rất là vui. Nàng thích ra ngoài chơi không ngờ Kiều Như An cũng thích đi chơi

Dù sao tuổi tác cũng trương nhau nên chơi lại càng hợp nhau

Cánh cửa tiệm đẩy ra, bên ngoài có một em bé đi tới, đi đến Đế Anh Thy đứng trước bàn, đưa cho cô một tờ giấy “Chị ơi cái này cho chị”

Nói xong chạy

Đế Anh Thy sửng sốt một chút, mở tờ giấy ra xem, đọc mấy dòng nội dung trên giấy. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn liền mất đi vẻ mặt nhẹ nhõm

Phía dưới không có kí tên


Nhưng mà Đế Anh Thy xác định cái này là cho mình


Bởi vì trên đó viết vấn đề của nàng và Đào Anh Thy có liên quan với nhau, cho nên Tư Hải Minh mới tìm đến nàng, còn nhiều vấn đề mà nàng chưa được biết… nếu như muốn biết liền đến vị trí trên tờ giấy


Đế Anh Thy hơi nhíu lông mày, là ai gởi cho nàng tờ giấy này? Chắc chắn không phải là em bé vừa nãy bày ra, em bé ấy chỉ là người vận chuyển…


Nàng và Đào Anh Thy liên quan cái gì? Không chỉ là giống khuôn mặt thôi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK