Mục lục
Tổng tài nguy hiểm Anh thật hư hỏng (full) - Đào Anh Thy - Tư Hải Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Hạo Thiên nhìn biểu cảm của em gái mình, trong lòng càng thêm đắc ý, đẹp trai nhướng mày một cái Tuy nhiên đẹp trai không quá ba giây thì đã bị Đế Hoàng Minh xuất hiện ở phía sau như một bóng ma trực tiếp dùng tay đập anh ta ngã xuống dưới.

“A” Đế Hạo Thiên bị ngã vào trong nước không thấy nữa.

Giây tiếp theo, Đế Hoàng Minh bị kéo vào trong nước, cũng biến mất.

“Anh cả, anh hai” Đế Anh Thy thấy vậy, thân thể chìm xuống tầm bốn năm mét, nhìn thấy hai anh trai đang đánh nhau trong nước.

Anh cả đánh rất mạnh, hoàn toàn không hề hạ thủ lưu tình. Nếu đối phương được đối thành người khác, e răng đã bị anh đánh thành từng mảnh cho cá ăn rồi.

Đế Anh Thy chìm trong nước, mở to mắt nhìn hai anh đang đánh nhau. Nghĩ không biết có nên tiến lên kéo hai người ra hay không?

Vậy không biết làm như thế có bị vạ lây hay không? Thần tiên đánh nhau, một người thường như cô nên tránh xa một chút mới đúng?


Khi cô đang suy nghĩ, thì cánh tay bị năm lấy, kéo lên mặt nước.

Đế Anh Thy nhô ra, lau đi nước trên mặt: “Anh ba, anh kéo em lên làm gì vậy? Anh nên.

kéo anh cả và anh hai mới đúng”

“Kệ bọn họ đi, đến lúc không nhịn thở được nữa thì sẽ tự mình lên thôi” Đế Bắc Lâm hoàn toàn không quan tâm. Nhìn thấy vẻ mặt ngẩn ra đáng yêu của Đế Anh Thy, anh ta hất nước vào người cô.

”A. Anh ba…”

Đế Anh Thy làm nũng, đưa tay vào trong nước dùng sức tạt nước qua, văng vào mặt Đế Bắc Lâm: “Ha ha, không được trốn”

Đế Anh Thy giơ tay ôm cổ Đế Bắc Lâm, giơ một chân lên, cưỡi cả người lên cổ anh ba của cô.

“Ha ha” Đế Bắc Lâm cười yêu chiều, năm hai chân của cô chìm xuống dưới.



“A. Ha ha ha” Đế Anh Thy vô cùng vui vẻ.

Khi đang chơi đùa thì Đế Hạo Thiên nổi lên ở phía sau: “Thy, anh hai cho em xem thứ này hay lắm”

Đế Hoàng Minh và Đế Hạo Thiên đều chui lên khỏi mặt nước, nếu không phải cô thích thấy một màn đánh nhau dưới nước vừa rồi, thì cô còn cho rằng anh hai chỉ đang lặn thôi.

Đế Anh Thy xuống khỏi người anh ba, nhìn chằm chằm vào bàn tay đang nắm chặt của Đế Hạo Thiên, dường như trong đó đang giấu thứ đồ gì đáng kinh ngạc vậy.

“Anh hai, cái gì vậy?” Đế Anh Thy tò mò.

Đế Hạo Thiên mở tay ra, trong lòng bàn tay.

anh ta đầy nước, tạo thành một vũng nước nhỏ, bên trong có một con cá sặc sỡ đang bơi xung quanh.

Đế Anh Thy không khỏi nở nụ cười: “Anh hai, ở độ nước sâu mười mét mà có loài cá xinh đẹp như vậy sao?”

€ô lớn lên ở trên đảo nên cô rất hiểu, cho.

có nơi nước sâu, mới có các loài cá càng xinh đẹp, càng cổ quái như vậy.

“Không có”

Đế Hạo Thiên nhìn vào ánh mắt hoang mang của Đế Anh Thy, nói: “Nhưng loài cá ở vùng thâm sâu bị vẻ đẹp của Thy thu hút nên mới bơi đến cùng nước cạn này đấy”

“Lừa người” Đế Anh Thy nói như vậy, nhưng trong lòng được khen cũng cười vô cùng vui về.

Ngón tay trỏ trắng nõn của cô chạm vào thân cá mỏng manh, tâm trạng vô cùng tốt: “Anh thả nó đi đi”

“Được” Đế Hạo Thiên nghe theo lời em gái, hoàn toàn không hề quan tâm đến mình có phải tốn công sức mới bắt được không, tay vừa thả, còn cá nhỏ đã nhanh chóng trượt vào trong nước biến mất.



Chơi ở dưới nước một lúc, mọi người mới lên bờ.

Buổi tối bọn họ trực tiếp dùng bữa trên thuyền, mọi thứ để anh ba làm, còn những người khác phụ trách ăn.

Đế Anh Thy ăn no rồi mới đặt dao nĩa xuống, ngã xuống sô pha bên cạnh.

Đế Bắc Lâm vội vàng đi tới kéo cô dậy: “Vừa mới ăn no xong không được nắm ngay, ngồi một chút trước đã”

“Ö” Đế Anh Thy đang nằm biến thành ngồi.

Đầu cô tựa vào lưng ghế, nhìn bầu trời đang tối dần.

Từ chiều chơi cho đến bây giờ, một khi thả lỏng thì thấy cũng rất mệt.

Người đàn ông kia bị các anh phát hiện, chắc không phải ở đảo Tây Châu đấy chứ?

Không thể để anh ta ở lại nơi này được.

Sau này sẽ không bao giờ gặp lại nữa.

Giống như cô thường ngồi trên bến tàu nhìn khách du lịch đến rồi đi vậy, đi rồi, thì sẽ không quay lại nữa.


“Tối nay ngủ trên du thuyền, hay về biệt thự?” Đế Bắc Lâm dịu dàng hỏi.


Đế Hạo Thiên cũng tiến lại gần, ngồi ở một bên khác: “Thy mệt chưa? Anh hai giúp em xoa bóp?”


“Bàn tay của anh thô ráp như vậy thì thôi đi” Đế Bắc Lâm ghét bỏ.


Trước mặt các anh trai, Đế Anh Thy không hề có hình tượng ngáp một cái: “Ưm, ngủ ở đâu cũng được, dù sao bây giờ em cũng muốn ngủ rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK