Mục lục
Tổng tài nguy hiểm Anh thật hư hỏng (full) - Đào Anh Thy - Tư Hải Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết vì sao nhưng khi nghe Tư Hải Minh nói vậy, Đế Anh Thy cảm thấy việc bắt Cố Mạnh chả còn là vấn đề gì to tát nữa.

Sự “tự tin” đó vẫn khiến cô cảm thấy không được thoải mái. Cố Mạnh đứng trên tầng cao nhất của khách sạn, sắc mặt tối tăm.

Sát thủ bị bắt rồi sao?

Nhưng không quản có bị bắt thật không, tên đại ca này chắc chắn không giữ lại được nữa rồi. Sớm muộn rồi bọn họ cũng sẽ tìm thấy anh ta, vậy nên anh ta đành xuất hiện sớm hơn một chút vậy.


Cố Mạnh ném điện thoại sang một bên, lấy chiếc điện thoại khác ra gọi cho vị “đại ca” đang hợp tác kia. Mà một khi anh ta gọi điện cho “đại ca”, Để Hạo Thiên sẽ lập tức nhận được thông tin, chỉ là giọng nói nghe lén được không nghe ra là giọng của Cố Mạnh, đều đã qua xử lý.

“Ai đó?”

“Ông không cần biết tôi là ai, tôi sẽ bỏ tiền ra để thuê người giết người”

Cố Mạnh lần này đóng vai một người xa lạ. “Chỉ cần chi tiền ra, giết ai cũng được” “Có thể yêu cầu ai thực hiện không?” “Ông muốn ai?”

“Tôi suy nghĩ chút đã”

Nói xong thì lập tức cúp máy.

Người của Để Hạo Thiên đang dò vị trí của cuộc gọi, thời gian vẫn chưa đủ để truy ra thì điện thoại đã cúp rồi.

Sắc mặt cả đám người của Đế Hạo Thiên đều khó coi.

Nhưng chỉ có thể nhịn.

Qua vài phút, điện thoại lại gọi đến. “Tôi muốn gặp mặt trực tiếp rồi bàn” “Chuyện này không cần thiết đầu”



Tên đại ca vừa nói vừa khiếp đảm nhìn sang bên cạnh.

Ánh mắt Để Hạo Thiên bén ngót, giống như muốn nói nếu gã không làm đúng theo kế hoạch anh ta đề ra, thì anh ta sẽ giết chết gã trong nháy mắt!

“Chỉ cần ông nói muốn giết ai, bên tôi sẽ cử ra sát thủ giỏi nhất, chắc chắn sẽ làm ông hài lòng.”

“Tôi không muốn đưa tiền cho ông rồi bị ông chơi xỏ. Tôi muốn gặp mặt trực tiếp. nghĩ xong xuôi thì trả lời tôi.”

Nói xong lại cúp điện thoại luôn, dường như không sợ gã ta sẽ không gọi lại.

Đế Hạo Thiên đã quyết định bỏ cuộc vụ tìm vị trí cuộc điện thoại, không biết đối phương biết mà phòng ngự trước nên anh ta thật sự rất cảnh giác!

Nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ:

“Ba phút nữa gọi lại đi”. “Vâng”.

Ba phút sau, tên đại ca gọi lại.

Cố Mạnh nhận cuộc gọi. “Được, ông đến đi. Nhưng tôi muốn gấp ba lần số tiền mà ban đầu ông định bỏ ra.”


“Được.” . Truyện Trọng Sinh


“Khi nào thì ông đến?”


“Xem thời gian của tôi đã.”


Nói xong, Cố Mạnh lại cúp điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK