Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ánh mắt bình lặng của Lạc Quân Hành nhìn chằm chằm cô, giọng điệu không hề thương tình: “Không viết, thì không nhớ lâu, sẽ lại tái phạm những việc sai từng làm”.  

 

“Anh cả…”, Nam Mẫn lên tiếng cầu xin.  

 

Lạc Quân Hành rất vô tình: “Kiểm điểm ba ngàn chữ. Còn nói thêm một chữ, thì thêm một ngàn chữ”.  

 

Nam Mẫn đứng lên: “Đừng…”  

 

Lạc Quân Hành: “Bốn ngàn chữ”.  

 

Nam Mẫn nóng ruột: “Anh cả”.  

 

Lạc Quân Hành: “Sáu ngàn chữ”.  

 

“…”  

 

Nam Mẫn đặt mông ngồi xuống, muốn chết luôn cho xong, đâu còn dám mặc cả.  

 

Cũng không dám nói thêm một chữ.  

 

Viết vậy.  

 

Nam Mẫn trải giấy tuyên, cầm bút lông, thực sự muốn khóc.  

 

Dùng bút bi viết bản kiểm điểm đã rất chậm rồi, lần này thì tốt rồi, dùng bút lông viết kiểm điểm! Còn phải viết theo lối chữ Khải nhỏ xíu! Viết sáu ngàn chữ!  

 

Mấy anh em bọn họ, từ nhỏ đã bị anh cả trị bằng chiêu này.  

 

Đúng là cực kỳ bi thảm!   

 

Mặc bộ lễ phục, ngồi viết chữ bằng bút lông, không nói đến vấn đề phản cảm, cô bức bách sắp chết rồi!  

 

Cô nhìn sang anh cả bằng ánh mắt cầu xin, nhưng Lạc Quân Hành ngồi trên sofa đọc sách, dáng vẻ vô cùng chuyên tâm, vốn không nhìn đến cô.  

 

Viết một ngàn chữ trong bí bách khó chịu, Nam Mẫn thực sự không chịu nổi, rút ra một tờ giấy tuyên, dùng bút lông soạt soạt soạt viết mấy chữ, đưa đến trước mặt Lạc Quân Hành.  

 

Lạc Quân Hành vẫn mặc kệ, không ngẩng đầu.  

 

Nam Mẫn sắp phát cuồng rồi, là ai sinh ra kẻ kiêu ngạo hả?  

 

Cô thử thăm dò, đưa một đầu ngón tay ra, khẽ chạm vào vai anh cả.  

 

Lúc này Lạc Quân Hành mới lười biếng ngước mắt, Nam Mẫn vội vàng giơ giấy lên, chỉ thấy dòng chữ trên giấy trắng mực đen…  

 

 

 

“Em xin đi thay quần áo’”.  

 

Lạc Quân Hành khẽ hạ tay xuống.  

 

Khóe miệng hơi cong xuống ở chỗ Nam Mẫn không nhìn thấy.  

 

Nam Mẫn như được đại xá, nhanh chóng xách tà váy lao ra ngoài, về phòng của mình.  

 

Người giúp việc giúp cô cởi váy xòe bồng bềnh thắt eo, Nam Mẫn hít ba hơi, bộ váy dạ hội này mặc vào người đúng là khổ hình, không biết những quý cô thời trung cổ phải chịu đựng thế nào.   

 

Cô thay một chiếc váy dài rộng rãi thoải mái, cũng không dám để anh cả đợi lâu, quay lại, tiếp tục viết kiểm điểm.  

 

Vốn dĩ còn muốn nhân cơ hội này xin lỗi nhận sai với anh cả, nhưng liếc sắc mặt của anh cả, thực sự rất khó coi.  

 

Bây giờ cô đừng động vào thùng thuốc nổ này thì tốt hơn, tránh cho mình bị nổ không còn mảnh xác.  



Ngoan ngoãn viết kiểm điểm đi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK