Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nam Mẫn rất thường đến Thủy Vân Gian, nhưng bình thường cô chỉ nghỉ ngơi trong phòng 88, chưa từng đặt chân đến nơi nào khác.  

 

Các phòng VIP đều được trang trí na ná nhau, có đầy đủ các thiết bị cần thiết. Lúc bước vào phòng, Phó Vực vừa mới tập gym xong, tay cầm tạ, mồ hôi đầm đìa đi tới, thấy Nam Mẫn và Dụ Lâm Hải đi cùng nhau thì mặt anh ta như vừa gặp ma.  

 

“Sao cậu lại xuất viện thế? Nghe nói là phải ở lại bệnh viện thêm vài ngày mà?”, những lời đó dành cho Dụ Lâm Hải.  

 

“Sao em lại tới đây? Còn cách theo nhiều đồ như vậy, khách sáo quá nha…”  

 

Phó Vực đang định xách hộ cái túi to thì bị cá vẫy cho một đống nước vào mặt, giật mình lùi lại mấy bước, mắt trợn to như chuông đồng: “Chuyện gì thế? Em định làm cơm ở đây hả?”  

 

Nam Mẫn liếc nhìn anh ta một cái: “Anh nói muốn ăn cơm tôi làm mà?”  

 

Cô quan sát anh ta từ trên xuống dưới: “Hình như gần đây anh đang tập cơ hả, thế thôi anh đừng ăn”.  

 

“Tôi muốn ăn!”  

 

Phó Vực sợ bỏ lỡ cơ hội này thì không còn lần sau nữa, vội vàng nhảy dựng lên, ném cục tạ trong tay sang một bên, nhe răng cười với Nam Mẫn: “Tôi không sợ béo, dáng người của tôi đẹp hơn Lâm Hải nhiều, cậu ta mới là người nên siết cơ ấy, mấy tên ất ơ thôi mà cũng không đánh lại”.   

 

Dụ Lâm Hải lạnh lùng liếc nhìn Phó Vực.  

 

Tình anh em đụng cái là vỡ của bọn họ có giới tính chứ không có nhân tính.  

 

Nam Mẫn không thèm để ý tới hai anh em đang bận mắt to trừng mắt nhỏ kia, bảo Hà Chiếu sang phòng bên cạnh lấy mấy dụng cụ làm bếp và gia vị sang, sau đó vòng vào trong bếp.  

 

Phòng bếp được thiết kế theo phong cách mở, tất cả các thiết bị đều có đủ, không phải kẻ làm chủ như Bạch Lộc Dư thấu hiểu lòng người, mà trên mỗi món đồ dùng đó đều có nhãn hiệu ghi tên Nam Bác, đó là nhãn hiệu đồ điện gia dụng của tập đoàn Nam Thị.  

 

Nhãn hiệu này này là do mẹ Nam Mẫn, bà Lạc Nhân đã giúp bố cô Nam Ninh Tùng thành lập, cũng được khen ngợi là nhãn hiệu cao cấp. Mấy năm nay các công ty dưới quyền Nam Thị đều rơi vào trạng thái lỗ lã, chỉ có mình Nam Bác là thu được lợi nhuận đều đều.  

 

Về khoảng này, nhà họ Bạch cũng có một phần công lao.  

 

Nguyên liệu nấu ăn được mang vào bếp, Nam Mẫn đeo tạp dề vào, bắt đầu nấu ăn, bận rộn tối mắt tối mũi.  

 

Mấy tên đàn ông kia không dám ngồi chờ cô phục vụ cho bọn họ, nhanh chóng chạy tới giúp một tay, tuy là đa số chỉ làm vướng tay vướng chân chứ không giúp được gì.  

 

Chỉ có Cố Hoành là tạm được, ít nhất anh ta biết trước khi bỏ cá vào nồi phải mổ bụng cá, làm sạch nội tạng.  

 

Cuối cùng Nam Mẫn thấy phiền quá bèn đuổi hết bọn họ ra ngoài, đỡ rách việc.  

 

Từ khi Dụ Lâm Hải và Phó Vực vào ở đến nay, chưa từng bật bếp lên lần nào, lợi ích duy nhất của phòng bếp chính là cái tủ lạnh họ thường lấy bia uống, lúc này, hai người đang ngồi trên ghế cao, hết sức cao quý khoanh tay nhìn Nam Mẫn bận tới bận lui với vẻ hào hứng.  



Thậm chí có thể nói là trợn mắt há hốc miệng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK