Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Ngoại trừ Kiều Lãnh, có phải còn có một thế lực đang gây rắc rối cho em không?”  

 

Đồng tử của Nam Mẫn co lại: “Anh đã điều tra được gì?”  

 

Phản ứng của cô càng chứng thực suy đoán của Dụ Lâm Hải.  

 

Anh mím môi, chậm rãi nói: “Tôi đoán thôi, sau khi Kiều Lãnh về nước, luôn nhằm vào em, gây chuyện với em, có vẻ muốn gây bất lợi cho em, nhưng mỗi lần đến lúc quan trọng hắn lại tha cho em…”  

 

Cứ như đang chơi trò ‘mèo bắt chuột’ vậy.  

 

Đương nhiên anh không dám nói câu này trước mặt Nam Mẫn.  

 

Sợ bị đánh.  

 

Nhưng đúng thế.  

 

Bất kể là uy hiếp hay nổ bom lần ở câu lạc bộ hay du côn xách côn sắt muốn tấn công Nam Mẫn, trông như nguy hiểm ập đến nhưng hắn lại cho cô cơ hội và khả năng thoát chết.  

 

Và không thực sự muốn lấy mạng của cô.  

 

Lần này cũng vậy.  

 

“Đua xe lần này, em cố ý dụ hắn tới, lại chủ động gây ra tai nạn xe, cũng là vì đã nhìn ra hắn không muốn giết em, đúng không?”  

 

Dụ Lâm Hải nói ra suy đoán và phán đoán của mình.  

 

Bây giờ không chỉ Kiều Lãnh không muốn lấy mạng của Nam Mẫn, ngay cả Nam Mẫn, rõ ràng có cơ hội trực tiếp kết liễu tính mạng của Kiều Lãnh, nhưng cô lại không làm vậy.  

 

Tại sao chứ?  

 

Chỉ đơn giản là không muốn vi phạm pháp luật ư?  

 

 

 

Nam Mẫn yên lặng nhìn Dụ Lâm Hải, nhìn tóc húi cua của anh, nhìn khuôn mặt thanh lạnh cương nghị của anh, lập tức cảm thấy khi đàn ông chó không nói chuyện tình cảm với cô, đúng là ưa nhìn hơn nhiều.  

 

Đương nhiên suy đoán của anh đều đúng, nhưng Nam Mẫn không muốn giải thích với anh.  

 

Cô chỉ nói: “Bây giờ Kiều Lãnh thực sự không thể chết, còn tại sao không thể, tôi không muốn nói với anh, cho nên tôi hy vọng anh có thể tránh xa, đừng lo chuyện bao đồng”.  

 

Dụ Lâm Hải hơi cau mày: “Với tôi, chuyện của em không phải là chuyện bao đồng”.  

 

Nam Mẫn cười khinh bạc: “Đó là vì anh không biết tôi đang phải gánh chuyện rắc rối thế nào thôi”.  

 

Nếu biết, anh nhất định sẽ chỉ sợ tránh không kịp, trốn thật xa.  

 

Tình cảm rất mong manh.  

 

Nam Mẫn từng thấy vô số trường hợp các đôi tình nhân, lúc yêu thì cái gì cũng tốt, mở miệng ra là ‘quyết chí không thay đổi’, ‘thiên trường địa cửu’, nhưng hoạn nạn thấy chân tình, lúc gặp khó khăn, điều đầu tiên người ta nghĩ đến là mình phải tự bảo vệ mình thế nào, sẽ cân đo đong đếm tình cảm, hận không thể đặt lên bàn cân, cân xem rốt cuộc đối phương đáng giá bao nhiêu tiền, có đáng để bạn nghiêm túc đối đãi không.  

 

“Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, đại nạn ập đến mỗi con bay một ngả”, câu này không phải không có lý.  

 

Tình cảm là thứ không đáng tiền nhất, yêu một hồi, cuối cùng bạn sẽ phát hiện tiền vẫn thơm nhất, mạng quan trọng nhất.  

 

“Tôi thực sự muốn biết”.  

 

Dường như không nhìn thấy vẻ chế nhạo trên khóe miệng cô, Dụ Lâm Hải tỏ vẻ mặt nghiêm túc, cất giọng chậm rãi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK