Mục lục
Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một người đàn ông chậm rãi ép sát về phía cô.  

 

Ánh trăng có phần u ám chiếu vào khuôn mặt như đao tước của hắn, đôi mắt sâu thăm thẳm như màn đêm.  

 

Hắn quỳ xuống trước mặt cô, kéo chiếc vòng trên cổ cô rồi lôi đến trước người mình, thè lưỡi liếm vết thương dưới cằm cô.  

 

“Sweet heart”.  

 

Giọng nói trầm thấp mát lạnh vang bên tai cô: “Máu của cô thật thơm”.  

 

Nam Mẫn rùng mình, gần như là nghiến răng nghiến lợi gọi tên tiếng trung của hắn: “Kiều Lãnh”.  

 

Đối phương truyền đến tiếng cười hừm thật thấp.  

 

“Mười năm trôi qua, cô vẫn thông minh, dũng cảm như vậy”.  

 

Mặc dù Kiều Lãnh là con lai, nhưng nói tiếng trung vô cùng lưu loát, giống như bạn cũ trêu đùa Nam Mẫn: “Người yêu cô có khỏe không?”  

 

Nam Mẫn híp mắt, giọng nói lộ ra vẻ cứng rắn: “Anh ta không phải người yêu của tôi”.  

 

“À, tôi quên mất, đã từng phải”.  

 

Kiều Lãnh sửa lại: “Bây giờ anh ta là chồng cũ của cô. Nhưng vẫn rất lo lắng cho anh ta, không phải sao?”  

 

Nam Mẫn chậm rãi dời điện thoại ra khỏi bên tai, mở loa ngoài, đồng thời chuyển sang trang khác, bắt đầu tra định vị của đối phương.  

 

Cô vẫn duy trì trao đổi với hắn: “Không, so với lo lắng cho anh ta, tôi lo cho anh hơn đấy”.  

 

“Ha ha ha ha ha…”  

 

Đối phương truyền đến một trận cười vang dội: “Người phụ nữ trải qua hôn nhân quả nhiên phong tình và mềm mại hơn mười năm trước”.  

 

Hắn trầm thấp hỏi: “Cô đang tra định vị trí của tôi đúng không, honey?”  

 

Vẻ mặt Nam Mẫn hiện ra một tia lạnh như băng, đối phương quả nhiên đã thiết lập trùng trùng cách trở, muốn phá định vị của hắn phải mất chút thời gian.  

 

“Mười năm trước kỹ thuật hack của cô rất lợi hại, nhưng cô đừng quên, cô đã từng là bại tướng dưới tay tôi”.  

 

Hắn vẫn muốn nói chuyện với Nam Mẫn giống như trêu đùa trẻ con.  

 

Động tác trên tay Nam Mẫn không dừng, lạnh lùng nói: “Theo như anh nói, mười năm đã qua. Kiều Lãnh, anh già rồi, cũng xấu nữa”.  

 

Đối phương ngừng một lát, tiếp đó lại cười ha ha như điên.  

 

“Không hổ là cô gái tôi luôn nghĩ trong mười năm qua, miệng lưỡi cô vẫn sắc bén như vậy, tôi thích”.  

 

Nam Mẫn vừa phá một IP, IP của đối phương lại đổi thành người khác, định vị cũng đã sửa lại.  

 

Cô nhíu mày, trên mặt thoáng qua một tia chán nản, biết đối phương đang đùa cợt cô, cô kích động muốn đập điện thoại.  

 

“Kiều Lãnh, lần này anh đến rốt cuộc muốn làm gì?”  

 

Nam Mẫn hận hắn muốn chết: “Bố mẹ tôi đều đã chết trong tay anh, anh muốn máu tôi, mạng tôi thì cứ tới lấy!”  

 

Phía bên Kiều Lãnh lại thản nhiên: “Ai nói bố mẹ cô chết rồi?”  

 

“...”  

 

Trong nháy mắt, Nam Mẫn tưởng rằng mình bị ảo giác.  

 

“Anh nói gì?”  

 

Cơ thể cô cứng đờ, điện thoại nắm trong tay cũng gần như đông cứng: “Anh lặp lại một lần nữa mau, bố mẹ tôi còn sống?”  



“Còn sống hay không tôi không biết, dù sao tôi cũng không giết bọn họ”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK