Chỉ một thoáng toàn bộ pháp sư áo trắng cùng với người khách đều quay đầu nhìn về phía Phật Ấn.
Ở Thái lan, pháp sư được gọi là Archan, mà người pháp sư áo trắng này là Archan Mạn.
Nét tươi cười trên mặt Phật Ấn càng sâu thêm: “Archan Mạn, là Archan áo trắng nổi tiếng của Pattaya, nghe nói phái lực xăm bùa của ông vô cùng linh nghiệm.”
“Nhưng tôi vẫn có chút tò mò, rốt cuộc ông là Archan trắng hay Archan đen.”
Archan Mạn vẫn đứng yên tại chỗ, trong tay còn cầm một cây kim xăm bùa, cả người toát thần thái cực kỳ bình tĩnh.
Ngược lại người khách đang được xăm bùa một nửa kia lại không nhịn được. Anh ta gầm nhẹ một tiếng, tức thời đứng lên, hai tay cuộn lại thành nắm đấm, có ý lao về phía Phật Ấn.
Người kia vừa nhìn thấy đã biết là dân đánh quyền, nếu không đối phương cũng sẽ không tìm Archan Mạn xăm Hanuman để nâng cao sức mạnh của chính mình.
Hơn nữa, thông qua động tác, chiêu thức cùng với sức bật và cái nắm đấm thì cũng đã biết được đối phương là một võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp, hơn nữa còn là đẳng cấp nhà vô địch quyền anh.
Oành.
Một thanh âm nặng nề vang lên, đó là âm thanh va chạm nắm tay. Ngay sau đó là tiếng xương khớp vỡ vụn đứt đoạt vangc lên cùng với tiếng kêu la thảm thiết của vị khách kia.
Oành.
Chỉ thấy vị khách võ sĩ quyền anh kia đột nhiên bay ra ngoài, lưng nện thật mạnh vào một pho tượng đặt trong phòng, cả pho tượng đều bị thân thể anh ta là chấn động mà ngã xuống.
Toàn bộ cánh tay của vị khách kia bê bết đầy máu tươi, thậm chí còn có thể nhìn thấy rất rõ những khúc xương bị gãy nứt nhuốm đầy máu lòi ra ngoài.
“Uy lực thật mạnh, tốc độ thật nhanh.”
Ống kính của Khôi Huy Thiệu vẫn luôn tập trung, vây quanh người Phật Ấn, vừa rồi anh ta thậm chí cái gì cũng thấy không rõ rốt cuộc Phật Ấn ra tay như thế nào, chỉ thấy tên kia chưa gì đã trực tiếp bị bật người bay ngược ra ngoài.
Hơn nữa cái lực bắn phá này khiến cho da đầu người ta không khỏi run lên, tê dại.
“Đây là ba của Thiên Tội phải không, thật khủng bố.”
Khôi Huy Thiệu không ngừng thở hổn hển, hành trình đến Thái Lan lần này, thật sự đã làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt.
Còn Phật Ấn sau khi xuất ra một quyền đáng phế tên khách nhân kia, hai tay lập tức tạo thành hình chữ thập, niệm một câu A di đà phật.
Sau đó anh ta lại dời tầm mắt trở về trên người Archan Mạn kia, mà đối phương vẫn như trước bất động thanh sắc, biểu tình gì cũng không có.
Vừa rồi lúc ông ta nhìn thấy một quyền của Phật Ấn đánh phế vị khác kia, thậm chí ngay cả một chớp mắt một cái cũng không có, mà chỉ có chân chính siêu cấp cao thủ thì mới có đủ bình tĩnh để làm được như thế.
“Ảnh Tướng, tôi tên là Phật Ấn, là Ba của Thiên Tội, tổ chức chiến đầu tiên của Thiên Vương điện.”
Lúc này Phật Ấn mới bắt đầu chính thức giới thiệu, mà Archan Mạn đứng đối diện rốt cuộc cũng nhúc nhích khóe miệng, lộ ra một hàm răng trắng sáng và đều tăm tắp.
“Thật không ngờ, ở trong cái địa phương này cũng có thể bị Thiên Vương điện các người tìm ra được.”
“Chuyện anh không ngờ còn có rất nhiều. Sau đêm nay, Bóng Đêm sẽ biến mất hoàn toàn trên thế giới này.”
Nói xong, hai người nhìn nhau, bốn mắt đối nhau.
Tuy trước đó không ý công kích đối phương nhưng bây giờ bên trong không khí đã nồng nặc mùi thuốc súng.
Hai người còn chưa khai chiến, mà một lá bùa đã trải dài trên mặt đường, khắp sân bên ngoài, âm thanh ồn ào đột nhiên vang lên có chút hỗn loạn.
Trên bầu trời nứt toát đổ mưa xuống, ngọn đèn ở ngã tư đường chập chờn lúc sáng lúc tối, một số người đàn ông mặc đồ đen, tay cầm vũ khí, cả người đằng đằng sát khí lao ra con đường lớn.
Sau đó, ở trên đường có rất nhiều người lần lượt từ trong nhà lao ra, trên tay bọn họ cũng cầm vũ khí giống như vậy.