Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hùng cũng không lo lắng là Tô Cẩn Lương sẽ gây ra chuyện gì, cũng lại càng không lo lắng cô ta sẽ chạy trốn, anh không có từ chối, trực tiếp xoay người ngồi lên trên ghế sa lon cách đó không xa, đốt một điếu thuốc.

Mà Tô Cẩn Lương thì xoay người đi lên trên tầng, Trần Đại Lực theo bản năng đi theo sau cô ta, nhưng mà bị Trần Hùng gọi lại.

"Đại Lực, cậu làm cái gì vậy, đứng lại cho tôi."

Trần Đại Lực phẫn nộ dừng bước: "Thầy, ngộ nhỡ người phụ nữ này muốn chạy thì làm sao bây giờ?"


"Cô ta không chạy được đâu."

Khoảng một phút sau, Tô Cẩn Lương lần nữa đi xuống từ trên tầng, trên tay của cô ta còn cầm một cây cung nỏ tàng hình.

Thấy thế, mấy người Trần Đại Lực đều nhướng mày, còn Trần Hùng thì lại dập tắt điếu thuốc lá trong tay, nhìn Tô Cẩn Lương nói: "Trong vòng năm mươi mét, cho dù có là súng bắn tỉa cũng không thể không gây thương tổn được cho anh, cây cung nỏ này của tôi không làm được gì đâu."

"Hơn nữa, có phải trước kia tôi chưa bao giờ thử đâu?"

Tô Cẩn Lương lại lắc đầu nói: "Trần Hùng, anh khiến cho tôi có cảm giác rất sợ hãi, tôi cầm cái này trên tay, có lẽ sẽ thực tế hơn một chút."

Lúc này Tô Cẩn Lương ngược lại thành thật hơn không ít, sau đó cô ta lấy điện thoại di động ra: "Người phái cái tên hòa thượng áo đen kia đến tập đoàn Ngọc Thanh gây chuyện tên là Tô Văn Mãnh, là em trai của tôi."

"Tô Văn Mãnh!"

Trần Hùng rất có hứng thú đối với cái tên này, anh đọc về bối cảnh và kết cấu của nhà họ Tô từ bên trong tài liệu của Viễn Trọng Chi đưa cho anh, bên trong thật sự có giới thiệu về cái người tên là Tô Văn Mãnh này.

"Trần Hùng, tôi không nghĩ tới là cậu ta sẽ đến thành phố Bình Minh, hơn nữa còn trực tiếp ra tay với người bên cạnh anh, nhưng mà chuyện này cũng phù hợp với phong cách làm việc của cái tên kia, cậu ta đúng thật là một tên ngốc vô dụng."

Trần Hùng híp mắt nhìn về phía Tô Cẩn Lương ở bên kia, nói: "Tô Văn Mãnh là em trai song sinh của cô, xem ra quan hệ giữa cô và cậu ta cũng không được tốt cho lắm?"

Tô Cẩn Lương lạnh lùng cười nói: "Cha tôi Tô Văn Hùng là một người trọng nam khinh nữ, cái tên Tô Văn Mãnh kia cũng chưa bao giờ coi tôi là chị gái của cậu ta cả, cho nên, quan hệ giữa tôi và cậu ta đúng là không được tốt lắm."

"Nhưng mà Trần Hùng, lần này anh tức giận như thế, tôi cũng hiểu rõ, cho dù tôi có nói nhiều hơn nữa, thì chỉ với mối quan hệ giữa tôi và Tô Văn Mãnh, sợ là anh cũng sẽ không tha nhẹ cho tôi, cho nên, tôi cũng sẽ không phản kháng."

"Nói cho tôi biết, Tô Văn Mãnh đang ở chỗ nào."

Tô Cẩn Lương lấy điện thoại ra, sau đó bấm ở phía trên điện thoại một dãy số rồi bấm gọi, điện thoại lập tức được kết nối.

Ở đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói của một người trẻ tuổi, trong giọng nói trần ngập sự khoa trương: "Ôi chao, Tô Cẩn Lương, có hứng như vậy sao, lại còn suy nghĩ gọi điện thoại cho tôi nữa chứ?"

Mở miệng nói ra câu đầu tiên, là có thể lập tức nghe ra được cái tên Tô Văn Mãnh này thật sự không có để người chị gái là cô ta ở trong mắt.

Tô Cẩn Lương cũng chỉ lạnh lùng cười một tiếng, nói: "Gọi điện thoại cho mày, chính là muốn nhìn một chút xem mày đã chết chưa."

"Ha ha ha, chị có chết thì tôi cũng chưa có chết được đâu, Tô Cẩn Lương, chị đoán bây giờ tôi đang ở chỗ nào?"

"Mày đang ở thành phố Bình Minh."

Tô Cẩn Lương không chút do dự trả lời.

Trong giọng nói của Tô Văn Mãnh ở đầu điện thoại bên kia trong nháy mắt xuất hiện một tia không vui: "Này, không có suy nghĩ một chút nào đã trực tiếp bị chị đoán trúng rồi, này Tô Cẩn Lương, chị có biết tôi tới thành phố Bình Minh làm gì không?"

"Tô Văn Mãnh, mày không nên tới thành phố Bình Minh."

"Ha ha ha."


Tô Văn Mãnh bắt đầu cười ha ha, trong tiếng cười tràn ngập sự trêu tức, giống như là nghe được một chuyện vô cùng buồn cười vậy.


"Tô Cẩn Lương, không phải là chị muốn đến thành phố Bình Minh để mời chào cái tên Trần Hùng gì đó hay sao, sau đó thông qua Trần Hùng để đối phó với Tam Giang Vương Viễn Trọng Chi, cuối cùng để cho cả Tam Giang cũng phải quy thuận nhà họ Tô có đúng hay không?"


"Chị tính toán thật tốt đó, nếu như chị thật sự làm được, vậy thì chính là đã lập được công lớn cho gia tộc, đến lúc đó vị trí gia chủ tương lai của nhà họ Tô của tôi đây, thật sự là sẽ bị chị uy hiếp."


"Nhưng mà Tô Cẩn Lương này, thật đáng tiếc khi phải nói cho chị biết, cha cũng nói cho tôi biết tất cả chuyện này, cho nên tôi đã tới thành phố Bình Minh rồi, từng bước giải quyết cái tên Trần Hùng đó trước chị."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK