Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó ông ấy lại gọi cho Trần Hùng, nhưng đường dây bên kia vẫn bận, nói cách khác, Trần Hùng đã cho ông ấy vào danh sách đen.

"Khốn nạn!"

Lăng Uyên Đình từ trước đến này luôn có tu dưỡng và nội hàm cũng không nhịn được mà chửi thề, tức giận đập điện thoại di động lên bàn làm việc.

"Bên Tô Cẩn Lương có liên lạc được không, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Lăng Uyên Đình hỏi thư ký.


Thư ký cũng bất đắc dĩ đáp lại: "Sếp lớn, không gọi được, tín hiệu bên khách sạn có lẽ bị người ta cố ý làm nhiễu sóng rồi!"

"Bọn họ thật sự không để Lăng Uyên Đình tôi vào mắt."

Lăng Uyên Đình tức giận đến nỗi trên trán nổi gân xanh: "Báo chuyện này lên tỉnh thành, xin chỉ thị cho chi viện cảnh sát vũ trang!"

Sau đó Lăng Uyên Đình vội vàng ra khỏi phòng làm việc, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía khách sạn.

Lúc này, Trần Hùng cũng lái xe tới khách sạn.

Trên thực tế lúc Trần Hùng chứng kiến tình cảnh bên này, anh cũng có chút ngây dại, bởi vì chính anh cũng không ngờ, mấy cú điện thoại của mình lại làm nên động tĩnh lớn như vậy.

Xung quanh quán rượu này chỉ có một đường lớn có thể đi tới đây, mà lúc này ở trên đường lớn, khắp nơi đều là xe con màu đen.

Bên trong mỗi chiếc xe đều có người ngồi, hơn nữa phía sau có không ít người đi theo.

Nói chung lúc này trên đường lớn đều đã xếp thành hàng dài mà còn kéo về phía sau ít nhấp hai cây số.

Lúc Trần Hùng lái xe đến phạm vi khách sạn, nhóm người Trương Văn Long cũng nhanh chóng tới cạnh Trần Hùng.

"Anh Hùng."

"Anh Hùng!"

"Anh Hùng..."

Những tiếng gọi anh Hùng không ngừng vang lên, đứng ở đây đều là những người đứng đầu thành phố Bình Minh.

Trên thực tế mỗi người họ đều đã chờ đợi giờ khắc này rất lâu.

Trước đây, họ vẫn khó chịu khi Tô Cẩn Lương ra vẻ ta đây, đã sớm muốn hạ Tô Cẩn Lương rồi, nhưng Trần Hùng vẫn luôn áp chế họ, không cho phép họ ra tay, điều này làm cho những người đứng đầu thành phố Bình Minh đều vô cùng khó chịu.

Mà bây giờ, cuối cùng có được cơ hội ra tay rồi, đương nhiên họ phải dùng hết tất cả lực lượng của mình kéo tới chỗ khách sạn.

Tô Cẩn Lương trâu bò đúng không, nhà họ Tô ở Tô Hàng trâu bò đúng không?

Gia tộc có quyền thế hàng đầu ở phía nam? Ha ha, kiêu ngạo thì chạy về Tô Hàng mà tỏ vẻ, ở thành phố Bình Minh không đến lượt nhà họ Tô mấy người ngông cuồng!

"Ừm!"

Trần Hùng chỉ hơi gật đầu, không nói gì, tuy động tĩnh ở đây lớn hơn so với Trần Hùng dự liệu, vậy lớn thì cứ lớn đi!

Ngay sau đó lại có vài chiếc xe việt dã lái tới bên đây, thành viên Hang Sói đến rồi!


"Anh Hùng, anh Hùng!"


Vẫn những tiếng gọi anh Hùng vang lên liên tục, Trần Hùng xoay người, nhìn mấy thành viên Hang Sói bên cạnh nói: "Hôm nay, thù của Hà Quách Tùng, mọi người tự tay báo đi."


Vừa rồi Hoàng Phương chuẩn bị cho mỗi người họ một bộ âu phục đen, trước ngực gài một bông hoa trắng.


Lúc này bầu không khí quanh người họ đều là bi thương, thù của anh em, đương nhiên họ phải tự tay báo thù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK