Diệp Phi chạy về phía này, có chút kinh ngạc không nói nên lời: "Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?"
"Trước tiên phải chụp hình lại đã, đừng động vào những thứ khác trong căn phòng này."
Nói xong, Trần Hùng lại nhìn đống tiền giấy, nói: "Tìm mấy người mang đống tiền này về, rồi xây lại bức tường."
Lần này Trần Hùng đến điều tra biệt thự của Tả Bất Phàm, thật ra cũng chỉ là hứng thú nhất thời thôi, nói tới anh làm như vậy đúng thật là nguy hiểm, cho dù môn chủ như anh có quyền làm thế, nhưng phải thông qua một số trình tự rườm rà mới được, còn Trần Hùng chỉ ra lệnh qua lời nói, cho nên thật sự không phù hợp với quy tắc lắm.
Nếu bây giờ anh lại tịch thu tài sản của Tả Bất Phàm thì rất có thể sẽ gây ra xáo trộn lớn hơn, làm việc quá gấp như vậy thật sự không đáng chút nào.
Nhưng cũng chỉ là vấn đề thời gian, trong lòng Trần Hùng rất rõ, không bao lâu nữa, ông ta có thể lấy lại được tất cả những thứ này.
Nhân tài của Thanh Cảnh Môn nhiều vô kể, tìm mấy người đến tu sửa bức tường này cũng đâu phải chuyện khó.
Sau khi chụp ảnh và thu thập chứng cứ, Trần Hùng đưa Diệp Phi và nhóm của anh ta rời đi, đồng thời, họ cũng đưa nhóm nhân viên bảo vệ tại biệt thự của Tả Bất Phàm đi với lý do họ tấn công môn chủ, thứ đang chờ đợi bọn họ chính là sự trừng phạt khắc nghiệt nhất.
Lần này Trần Hùng quyết tâm hồi sinh Thanh Cảnh Môn lần, anh không phải là thiện nam tín nữ, bất kỳ người nào làm việc ác đều sẽ chịu sự chế tài của anh.
Chiều nay, Trần Hùng cũng được coi như là giết gà dùng dao mổ trâu, trong Thanh Cảnh Môn này, chắc chắn cũng có không ít tai mắt của đám người Tả Bất Phàm.
Cho nên, khi Trần Hùng có những hành động như thế, đã có người âm thầm lặng lẽ gọi điện cho Tả Bất Phàm biết rồi..
Lúc này, tại khách sạn Phụng Hoàng.
Là nhà hàng năm sao sang trọng nhất ở thành phố Phụng Thiên, khách sạn Phụng Hoàng mang một vẻ sang trọng lộng lẫy tự nhiên, hệt như một cung điện hoàng gia.
Hôm nay, khách sạn này đã được Tiêu Tứ bao rồi, ông ta sẽ tổ chức sinh nhật lần thứ năm mươi tại đây.
Bắt đầu từ buổi sáng, tất cả nhân viên ở nhà hàng Phượng Hoàng đều đã tràn đầy năng lượng, ở đây bận tới bận lui, đây là hoàng đế ngầm của toàn bộ tỉnh Đông Thành, nếu tiệc sinh nhật của ông ta bị phá hỏng, vậy thì nhà hàng Phượng Hoàng không cần tiếp tục tồn tại ở thành phố Phụng Thiên này nữa.
Khoảng bốn giờ chiều, bãi đậu xe bên ngoài đã chật kín các loại xe hơi hạng sang.
Thời tiết tốt nên trước khi tổ chức tiệc sinh nhật, Tiêu Tứ đã đặc biệt dặn khách sạn sắp xếp một bữa tiệc tự phục vụ ở khu vườn ngoài trời bên ngoài, những khách đến dự tiệc sinh nhật của ông ta có thể vui chơi ở đây giết thời gian.
Vào lúc này, trên một chiếc bàn tròn trong khu vườn ngoài trời này, một nhóm người đang chơi bài poker.
Có bảy tám người ngồi trên một cái bàn tròn, mỗi người đều đeo Rolex, Armani, bất kể nhìn về phía nào, toàn thân những người này cũng đều toát ra vẻ sang trọng quý phái.
Trên bàn có một đống lớn tiền giấy, đủ loại vạn biến.
Bọn họ chơi bài Trác Kim Hoa, sau một ván, số tiền trên bàn bỏ vào không ít hơn ba trăm triệu
Vào lúc này, một người đàn ông mặc bộ đồ trắng đang ngậm một cây tăm trong miệng, nheo mắt nhìn lá bài của mình, hôm nay tay của ông ta khá là thơm, đã thắng hơn ba tỷ rưỡi rồi, những tờ tiền giấy đỏ au đó như đang chất thành một ngọn núi trước mặt ông ta.
Đến ván này, ông ta lại bốc được kim hoa, ông ta rất vui mừng, không ngừng ném từng đống tiền ra trước mặt.
Cuối cùng kim hoa trong tay ông ta đánh thắng thuận tử của đối phương, lần này thu thập thêm ba tỷ rưỡi.
"Ha ha ha, đã nhường rồi."
Tâm trạng người đàn ông rất vui vẻ, ông ta cười to, sau đó hốt một đống tiền trên bàn về phía mình.