Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, Tô Cẩn Lương khởi động xe, nhấn ga, dùng tốc độ nhanh nhất lái xe về biệt thự của mình.

Sau khi trở về, trời cũng gần sáng rồi, Tô Cẩn Lương tắm rửa, sau đó thay bộ đồ màu đen, ngủ một chút, sau đó lại lát xe đến trang viên nhà họ Tô.

Trên xe, Tô Cẩn Lương hỏi Thích Trùng: “Bao giờ đại sư Từ Vân đến?”

“Hôm nay.” Thích Trùng trả lời.


“Ừ, cuối cùng ông ta cũng đến rồi.”

Trong mắt Tô Cẩn Lương hiện lên tia âm u, cô ta biết chỉ cần Thích Trùng ra tay, nhất định có thể mời được đại sư Từ Vân đến.

Chỉ cần đại sư Từ Vân vừa đến, vậy Trần Hùng cách cái chết không còn xa nữa.

“Thích Trùng, cảm xúc của anh vẫn luôn không đúng, anh đang trách tôi sao?”

“Không.” Thích Trùng lắc đầu.

Tô Cẩn Lương nói: “Thích Trùng, người xuất gia không nói dối, anh luôn không biết nói dối.”

Thích Trùng im lặng, không trả lời.

Lái xe đến trang viên nhà họ Tô, mọi thứ ở đây đều đã chuẩn bị đầy đủ rồi, Tô Cẩn Lương đi đến linh đường, không lâu sau, có người đến để thắp hương cho Tô Quốc Đình, bầu không khí vô cùng nặng nề.

Tô Cẩn Lương lấy thân phận người nhà ngồi bên cạnh quan tài của Tô Văn Hùng, sắc mặt tràn đầy ưu thương.

Khách khứa ra vào đến tiếc thương cho Tô Cẩn Lương, dù sau em trai vừa mới chết, bây giờ lại đến cha mình, hơn nữa chú hai của cô ta cũng chết rồi, bây giờ đang ở dưới Hổ Quyển, đến thi thể cũng không tìm thấy.

Đối với người ngoài mà nói, bây giờ Tô Cẩn Lương quả thật rất thảm, nhưng rất nhiều người lại không biết rằng, mọi chuyện này đều là do một tay Tô Cẩn Lương tạo thành.

Các cậu chủ cô chủ nổi tiếng ở Tô Hàng cũng đến, bọn họ đều là đàn em của Tô Cẩn Lương, khi đến đều giả vờ dáng vẻ ưu thương, e rằng đến cả người nhà bọn họ chết, cũng sẽ không ưu thương như vậy.

Chuyện Tô Cẩn Lương ngồi lên chức gia chủ nhà họ Tô đã sớm lan truyền trong vòng các cô cậu chủ rồi.

Ai cũng không biết rốt cuộc tin tức này là do ai thả ra, nhưng có một số người đoán tin tức này là do Tô Cẩn Lương tự mình thả ra.

Bởi vì bây giờ cha cô ta đã chết, người ngoài nhất định sẽ cho rằng Tô Cẩn Lương sẽ thất thế, mà một khi Tô Cẩn Lương thất thế, có thể sẽ không thể khống chế được nhóm cậu chủ cô chủ này nữa.

Mà bây giờ, những cậu chủ cô chủ này nhận được tin tức Tô Cẩn Lương trở thành gia chủ nhà họ Tô, tất nhiên bọn họ không dám chống lại Tô Cẩn Lương rồi.

Thời gian trôi qua, người đến thắp hương cho Tô Văn Hùng càng ngày càng nhiêu, mà Tô Cẩn Lương vẫn luôn đợi, đợi một người đến.

Cho đến khi gần mười hai giờ trưa, bên ngoài linh đường đột nhiên vang lên một giọng nói: “Đại sư Từ Vân của chùa Kim Lôi đến thắp hương.”

Nhất thời tất cả mọi người đều không hẹn mà nhìn về cửa, thần kinh của Tô Cẩn Lương cũng động một chút.

Đợi cả một buổi sáng, cuối cùng người mà cô đợi cũng đã đến rồi.


Đại sư Từ Vân, xếp sau cao tăng đứng đầu Tô Hàng cao tăng Từ Hứa Đông, cao tăng nổi tiếng số một ở Tô Hàng. Mặc dù ông ta không có danh tiếng bằng Từ Hứa Đông, nhưng cũng không kém hơn là bao.


Ngoài cửa, Từ Vân mặc tăng bào, mày trắng râu trắng, đi từ ngoài vào.


Cho dù lúc này toàn bộ những người đứng ở đây đều là người có quyền có thế ở Tô Hàng, nhưng khi Từ Vân đi qua người bọn họ, bọn họ đều rất cung kính chào Từ Vân.


Đại sư Từ Vân đi vào trong linh đường, cuối cùng cúi người, dâng hương cho Tô Văn Hùng, nhìn gương mặt người chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK