Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hùng chợt cười: “Cậu không đánh lại tôi.”

“Ngạo mạn.”

Hòa thượng buông một tiếng rồi hất cây chổi trong tay, đống lá cây dưới chân trong nháy mắt ập tới chỗ anh.

Trong khoảnh khắc, mỗi chiếc lá kia đều mang theo sức mạnh, tựa như trở thành một món ám khí giết người.


Ánh mắt Trần Hùng chợt híp lại, nhanh chóng lui về phía sau, sau đó tay phải nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi mà vỗ vào những chiếc lá bay tới.

Những chiếc lá đó nhanh chóng hoặc bị đánh văng đi hoặc bị đẩy qua nơi khác, sau khi bay ra ngoài có vài lá cắm mạnh vào bên trong tường.

Lúc này đối phương đã cầm chổi vọt về phía anh.

Một cây chổi vốn dùng để quét sân ở trong tay hòa thượng này lại tựa như một cây trường côn, thực tế đúng là như vậy, người này sử dụng những chiêu thức của côn pháp Thiếu Lâm.

Côn pháp ác liệt, uy lực rất lớn, vừa có thể thủ vừa có thể công, dùng để đối phó với cao thủ rất có hiệu quả.

Nhưng người hòa thượng này gặp lại là Trần Hùng.

Trần Hùng gặp chiêu phá chiêu, sử dụng thân pháp nhanh nhẹn tránh thoát khỏi công kích của đối phương, sau đó nắm lấy một nhánh trúc trên cây chổi nhẹ nhàng kéo một cái, cành trúc rơi vào tay Trần Hùng.

Khẽ kêu một tiếng, Trần Hùng dùng cành trúc vỗ lên cánh tay của hòa thượng, hòa thượng liền kêu lên một tiếng, mà cây chổi cũng tuột khỏi tay.

Anh nhanh nhẹn bắt lại cây chổi, hất một cái…

Cây chổi rơi vào ngực hòa thượng, một lực mạnh mẽ đánh bay hòa thượng kia, hòa thượng rơi xuống đất, trước ngực đau rát.

“Cậu… là ai?”

Trên vẻ mặt đau đớn của hòa thượng cũng đầy vẻ kinh ngạc, đã lâu rồi chùa Kim Lôi không có một cao thủ lợi hại như vậy ghé qua.

Trần Hùng không trả lời mà ném cành trúc trong tay đi, hòa thượng nhướng mày một cái, dùng lực hai chân cong eo nhảy bật dậy muốn lần nữa phát động công kích với Trần Hùng.

“Quân Lỗi dừng tay… Không được vô lễ, để Trần Hùng thí chủ đi vào.”

Vừa lúc đó, một thanh âm thông linh từ trong viện truyền tới, đây là giọng của Từ Vân.

“Trần Hùng!”

Trên mặt hòa thượng đầy vẻ khiếp sợ: “Cậu chính là Trần Hùng đã thắng chủ trì tại Hổ Quyển?”

Lông mày Trần Hùng khẽ nhíu, cũng không đáp mà bước vào trong.

Nguy lúc này, bên dưới tháp Kim Lôi chợt truyền đến một loạt tiếng chuông, đây là việc cần làm mỗi ngày của chùa Kim Lôi.

Trần Hùng đến đó liền thấy một hòa thượng trẻ tuổi khôi ngô đang dùng đầu đụng từng cái một vào chiếc chuông đồng lớn.

Đầu của hòa thượng giống như thanh chùy lớn, tiếng vang khi đầu đụng vào chuông không hề kém hơn so với dùng chùy đánh chuông.

“Thiết đầu công à?”

Trần Hùng nhìn về bên đó lẩm bẩm.


Đều nói nhiều tuyệt học võ lâm Vạn Hoa đã trở thành những động tác võ thuật đẹp mắt chỉ để lòe thiên hạ, nhưng trên thực tế võ lâm tuyệt học chân chính vẫn chưa bao giờ biến mất, chỉ là đi đôi với xã hội quá phát triển đã không còn bao người chú ý đến giang hồ võ lâm này nữa thôi.


Bên cạnh chuông lớn kia là Từ Vân đang ngồi xếp bằng ngay ngắn.


Sau trận đánh ở Hổ Quyển cũng không được mấy ngày, mà Từ Vân ngày đó bị thương không nhẹ nay lại có vẻ không còn gì đáng ngại.


Rất nhiều loại thuốc chữa thương cùng các loại phương pháp nối xương giang hồ đồn đại, cũng không hề thất truyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK