Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Binh đoàn lính đánh thuê... Bạo Phong.”

Trong chốc lát, nhóm bảo vệ đối diện đều ngẩn ra.

Bình đoàn lính đánh thuê Bạo Phong, đây mẹ nó không phải là Bình đoàn lính đánh thuê hàng đầu quốc tế sao?

Sao bọn họ lại đột nhiên xuất hiện ở Việt Nam vậy, rốt cuộc là tình hình gì?

Bạo Phong xua tay, nói: “Hôm nay mục đích của chúng tôi chính là Tô Quang Huy, không muốn chết thì lăn xuống biển đi.”


Nhóm bảo vệ đối diện nhìn nhau, nhất thời rối rắm không biết nên lựa chọn thế nào.

Những người này nhất định biết Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong, hơn nữa vô cùng biết rõ khoảng cách của mình với đối phương, nếu như liều mạng, thì không thể nào thắng được.

Nhưng những người bọn họ cũng có nguyên tắc, nếu như Tô Quang Huy đã bỏ ra giá cao để mời bọn họ đến để bảo vệ ông ta, vậy bọn họ cho dù có bỏ mạng cũng phải bảo vệ chủ nhân của mình. Đây là quy tắc và nguyên tắc của bọn họ.

Nếu như bây giờ bọn họ lựa chọn nhảy xuống biển giữ mạng, vậy sau này bọn họ sẽ không bọn mặt mũi nào để lăn lộn trong giới đánh thuê quốc tế nữa.

Thể diện và nguyên tắc quan trọng, hay là mạng quan trọng, đây là một lựa chọn quan trọng.

“Không đồng ý sao?”

Bạo Phong đột nhiên rút một khẩu IMI Desert Eagle màu vàng từ thắt lưng ra, bắn một phát vào người bảo vệ phía trước, một viên đạn bắn trúng tim người đó, người đó kêu lên một tiếng rồi ngã xuống đất.

Mà những thành viên khác sau lưng Bạo Phong cũng bắt đầu giơ súng trong tay lên, không hề do dự bóp cò với những bảo vệ đối diện.

“Mẹ nó.”

Những bảo vệ này hoàn toàn không kịp chuẩn bị tâm lý cho tốt, từng viên đạn đã bay về phía bọn họ.

Sự thật chứng minh, khi tính mạng bị đe dọa, một quy tắc và nguyên tắc đều không còn quan trọng nữa, những bảo vệ phía sau đều nhảy xuống nước biển lạnh như băng.

“Sớm như vậy có phải tốt rồi không?”

Nhóm người Bạo Phong cười lạnh một tiếng, cầm vũ khí, huênh hoang đi vào trong du thuyền.

Những người lính đánh thuê hàng đầu thế giới bước ra từ mưa bom bão đạn như bọn họ làm nhiệm vụ này thật sự là quá dễ dàng rồi, dường như không hề cảm thấy một chút áp lực nào cả.

“Đại ca, chắc chắn là chúng ta sẽ không đụng vào Trần Hùng chứ?”

Biết được điện chủ Thiên Vương điện đang ở Tô Hàng, cho nên cho dù là thành viên của Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong, cũng cảm thấy có chút lo lắng.

Bạo Phong trả lời: “Trần Hùng đang ở nhà họ Tô, sẽ không xuất hiện ở đây đâu.”

“Sau khi tiến vào, không quan tâm gì cả, chỉ giết một mình Tô Quang Huy, giết xong thì rời đi. Bên ngoài tôi đã liên lạc xong với tàu rời khỏi Vạn Hoa rồi, tối nay chúng ta sẽ đi. Sẽ không có vấn đề gì cả.”

“Được.”

Một nhóm chín người tiến vào đại sảnh du thuyền, lúc này những vị khách trong đại sảnh đều đang chơi nhiệt tình.

Khi một tiếng súng bắn lên trần nhà, thoáng chốc cả đại sảnh đều trở lên hỗn loạn.

“Toàn bộ đều quỳ xuống ôm đầu, bọn tao không phải là cướp, thành thực một chút cho tao, có thể giữ được mạng.”

Những người có thể lên du thuyền này chơi, đều là các ông trùm kinh doanh, cậu chủ có quyền có thế, cho nên bọn họ tiếc mạng hơn bất kỳ người nào.

Mà người như vậy cũng sẽ quy tắc hơn người bình thường.


Lập tức tất cả khách khứa vào phục vụ đều ngồi trên sàn ôm đầu, không dám lên tiếng.


Cả đại sảnh lập tức trở lên yên tĩnh, Bạo Phong cầm khẩu IMI Desert Eagle màu vàng trong tay, đi về giữa đại sảnh.


“Hôm nay bọn tao chỉ tìm Tô Quang Huy, nếu như bọn mày có người biết nó ở đâu, nói với tao một tiếng. Nếu như mười giây sau tao vẫn chưa tìm được Tô Quang Huy thì tao sẽ bắt đầu giết người. Mười giây giết một người.”


Nói xong câu này, Bạo Phong bắt đầu nhìn chiếc đồng hồ Rolex trên tay, bắt đầu đếm ngược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK