Đám người có địa vị ở nhà họ Tô bước nhanh đi về phía Trình Vô Ân ở bên kia: “Ông Trình, sao chỉ có một mình ông đến đây, cậu Hai đâu?”
Trên mặt của Trình Vô Ân thoáng qua sự đau buồn: “Ông Hai đã chết rồi.”
“Cái gì?”
Tin tức này giống như một luồng sấm sét giáng xuống khiến cho tất cả những kẻ có địa vị trong nhà họ Tô ở đây đều choáng váng.
Vậy mà Tô Quang Huy cũng đã chết, chuyện này sao có thể chứ?
Trong lòng của Tô Cẩn Lương cũng lộp bộp một cái, chỉ có điều sau đó trong lòng của cô ta nhanh chóng bật cười ha hả.
Quả nhiên binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong đã không khiến cho cô ta thất vọng, cuối cùng Tô Quang Huy vẫn bị bọn họ xử lý.
Tô Cẩn Lương đứng lên, hốt hoảng đi về phía Trình Vô Ân ở bên kia, nói: “Chú Trình, rốt cuộc chuyện này là như thế nào, vì sao chú hai của cháu lại chết? Là ai đã giết chú ấy?”
Trình Vô Ân trả lời: “Xin cô cả hãy nén bi thương. Kẻ hại chết ông Hai chính là một đám lính đánh thuê quốc tế, theo tin tức thì là do một kẻ tên là Trần Hùng mời đến.”
“Lại là Trần Hùng.”
Tô Cẩn Lương nghiến răng nghiến lợi: “Trần Hùng, Tô Cẩn Lương tôi nhất định phải chém anh ra thành nghìn mảnh.”
“Lúc trước anh giết chết em trai của tôi, rồi giết chết cha tôi, bây giờ ngay cả chú hai của tôi cũng bị anh giết chết, anh đúng là quá độc ác.”
Lúc này kỹ năng diễn xuất của Tô Cẩn Lương bộc phát, còn Trình Vô Ân ở bên cạnh thì vội vàng nói: “Cô chủ, cô vẫn nên chú ý thân thể của mình trước đi, tiếp theo đây cô còn phải chủ trì đại cuộc của nhà họ Tô nữa.”
Lời này vừa mới nói xong thì có rất nhiều người ở đây đều kịp phản ứng lại.
Bây giờ Tô Văn Mãnh chết rồi, Tô Văn Hùng cũng đã chết, bây giờ ngay cả Tô Quang Huy cũng bị người ta giết, như thế thì cả cái nhà họ Tô lớn như vậy chỉ có mình Tô Cẩn Lương có tư cách ngồi lên cái vị trí chủ nhân của nhà họ Tô này nhất.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người của nhà họ Tô đều nói giống như Trình Vô Ân, để cô ta chủ trì đại cuộc.
Thậm chí có một số người rõ ràng là muốn nịnh bợ Tô Cẩn Lương nên càng trực tiếp làm rõ lời nói này hơn, ủng hộ Tô Cẩn Lương ngồi lên vị trí chủ nhân của nhà họ Tô.
Nhưng dù sao thì Tô Cẩn Lương cũng là con gái, mặc dù bây giờ cô ta có đủ tư cách, nhưng một vài chi thứ của nhà họ Tô có chút ý đồ khác thì rõ ràng không phục.
Vì vậy, có người ủng hộ nhưng người phản đối thì cũng không ít.
Thậm chí một vài chi thứ hơi có thế lực đang tính toán ở trong lòng rằng có nên xử lý Tô Cẩn Lương luôn hay không, rồi nâng đỡ một người trẻ tuổi trong một chi của bọn họ lên làm chủ nhân của nhà họ Tô.
Đây chính là nhà giàu.
Cho dù bây giờ có nhiều nhân vật quan trọng trong nhà họ Tô đã chết nhưng cũng không có ai thật sự đau lòng vì cái chết của đám người Tô Văn Hùng, bây giờ những người này ai cũng có mục đích riêng muốn đạt được, vội vàng tranh đoạt quyền lợi cho mình.
Hiện trường ầm ĩ huyên náo.
Đột nhiên Tô Cẩn Lương hét lớn một tiếng: “Tất cả im miệng hết cho tôi.”
Trong giây lát này, khí thế lớn mạnh kia của Tô Cẩn Lương lập tức bộc phát ra ngoài, cho dù cô ta chỉ là một cô gái, nhưng đây tuyệt đối không phải là một cô gái đơn giản.
Cô gái này còn có bản lĩnh hơn, còn độc ác hơn cả người cha Tô Văn Hùng của cô ta.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người ở đây đều có một loại ảo giác, giống như là nhìn thấy người phụ nữ đã trợ giúp Tô Văn Hùng đánh bại Tô Quang Huy năm đó trở về một lần nữa vậy.
Người phụ nữ đó chính là mẹ của Tô Cẩn Lương.
Mà Tô Cẩn Lương hoàn toàn thừa kế tất cả gen của mẹ cô ta.
“Thi thể của cha tôi còn chưa lạnh mà các người đã muốn tranh đoạt quyền lợi rồi sao? Hay là các người muốn đẩy Tô Cẩn Lương tôi vào vị trí đứa con bất hiếu, làm trò cười cho người ta?”
Trong lúc nhất thời không có người nào ở đây dám nói nhiều thêm nửa câu, toàn bộ hiện trường trở nên yên tĩnh lại.